tháng giêng ăn tết ở nhà
Trong ngày rằm tháng Giêng nhiều nhà thường thay thế món nem rán tôm thịt bằng món nem chay này để mâm cỗ cúng thêm chuẩn đúng điệu. Cách làm nem chay rất nhanh tại đây nhé các bạn! Nem chay giòn tan mà lại thanh tịnh Canh miến Ở rất nhiều nơi, sau khi luộc gà người ta thường dùng nước luộc để nấu canh miến rong.
Văn khấn Tết Nguyên tiêu (rằm tháng giêng) tại nhà. Nam mô A-di-đà Phật! (3 lần, 3 lạy) - Con lạy chín phương Trời, mười phương Chư Phật,Chư Phật mười phương. - Con kính lạy Hoàng thiên Hậu Thổ chư vị Tôn thần. - Con kính lạy ngài Bản cảnh Thành Hoàng, ngài Bản xứ Thổ
Tục lệ ngày vía Thần Tài vào mùng 10 Tháng Giêng âm lịch hằng năm là phong tục lâu đời của dân tộc Việt. Vào những ngày này các gia chủ mỗi nhà đều tất bật chuẩn bị mâm cỗ, văn khấn, hương hóa để thờ cúng Thần Tài. Bên cạnh đó cứ đến mùng 1 Tháng Giêng thì
Quan niệm "tháng Giêng là tháng ăn chơi" đôi lúc vẫn còn nằm trong suy nghĩ của nhiều người, khiến không khí tại các cơ quan "vắng tanh như chùa Bà Đanh". Nói về quan niệm ăn chơi trong tháng Giêng, các nhà nghiên cứu văn hoá lý giải rằng: Đối với người Việt Nam ngày
Rằm tháng Giêng ở Việt Nam xa dần điển tích nguyên thủy của Trung Hoa mà nhập vào Phật giáo. Dù kinh điển nhà Phật không nói đến ngày rằm tháng Giêng nhưng trong dân chúng thì đây là dịp lên chùa cúng sao giải hạn, ước nguyện điềm lành. Lễ vật cúng Phật trái cây, chè
Chuẩn bị mâm cúng Rằm tháng Giêng. Nhịp sống 12/02/2022 13:48. Ngày Rằm tháng Giêng (15 tháng Giêng âm lịch) còn có tên gọi khác là Tết Nguyên tiêu, Tết Thượng nguyên. Đây là rằm đầu tiên của năm mới theo lịch âm của người Việt, là thời điểm thích hợp để cầu an lành
Vay Tien Nhanh Home Credit. Bài Ca Dao Tháng Giêng Là Tháng Ăn Chơi ✅Cùng phân tích, giải thích và sưu tầm những câu ca dao tục ngữ hay về tháng giêng. Bài Ca Dao Tháng Giêng Là Tháng Ăn ChơiTại Sao Có Câu Tháng Giêng Là Tháng Ăn ChơiPhân Tích Tháng Giêng Là Tháng Ăn ChơiNhững Câu Ca Dao Tục Ngữ Về Tháng Giêng Hay Tháng giêng là tháng ăn chơi,Tháng hai trồng đậu, trồng khoai, trồng ba thì đậu đã già,Ta đi, ta hái về nhà phơi tư đi tậu trâu bò,Để ta sắp sửa làm mùa tháng ngày đem lúa ra ngâm,Bao giờ mọc mầm ta sẽ vớt đi, ta ném ruộng ta,Đến khi nên mạ, thì ta nhổ tiền mượn kẻ cấy thuê,Cấy xong rồi mới trở về nghỉ lúa dọn đã sạch rồi,Nước ruộng vơi mười, còn độ một thấp đóng một gàu dai,Ruộng cao thì phải đóng hai gàu cho lúa có đòng đòng,Bây giờ ta sẽ trả công cho giờ cho đến tháng mười,Ta đem liềm hái ra ngoài ruộng hái ta đem về nhà,Phơi khô quạt sạch ấy là xong công. Gửi tặng bạn những câu 👉 Tục Ngữ Về Con Người Và Xã Hội ngắn gọn, súc tích phản ánh thế giới nội tâm của con người. Tại Sao Có Câu Tháng Giêng Là Tháng Ăn Chơi “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” là câu ca dao lưu truyền từ thời xa xưa, thể hiện điểm đặc trưng trong thói quen sinh hoạt của người Việt. Thuở xưa, khi nước ta còn thuần nông nghiệp, đa phần người dân chỉ quen với ruộng vườn, đồng áng. Người làm nông vất vả, một nắng hai sương, khi hết mùa vụ cũng không được thảnh thơi mà phải chăn nuôi, trồng thêm hoa màu. Cả năm trời đằng đẵng đầu tắt mặt tối như vậy, ai ai cũng đều muốn được nghỉ ngơi một vài ngày để vực lại tinh thần cũng như sức khỏe. Tổ tiên của chúng ta lựa chọn Tết làm dịp nghỉ lễ, vì đây là thời điểm bắt đầu năm mới. Theo quan niệm xưa, năm mới được nghỉ ngơi nhàn hạ, ăn uống no đủ, vui chơi thỏa thích thì sẽ kéo theo cả năm cũng được may mắn như vậy. Phong tục nghỉ Tết Nguyên Đán với những ý nghĩa tốt lành kéo dài cho tới tận bây giờ, như một nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt. Tết Nguyên Đán chú trọng nhất khoảng thời gian bốn ngày 30, mùng 1, mùng 2, mùng 3 Tết, tuy nhiên dư âm của Tết thì vẫn còn kéo dài cho đến tận hết tháng Giêng. Sau Tết, nhiều người vẫn đắm chìm trong dư âm của nó mà lơ là công việc, chưa muốn quay lại lao động. Vì thế mà câu ca dao “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” ngoài mô tả thói quen, phong tục nghỉ Tết của người Việt còn được dùng để phê phán những kẻ biếng nhác, lợi dụng dịp Tết để tụ tập chơi bời, nhậu nhẹt, cờ bạc… không ngừng nghỉ. Đây là thói quen xấu, cần phải bài trừ, nhất là trong thời hiện đại ngày nay. Ông cha ta đã răn dạy “Tay làm hàm nhai”, “Có làm thì mới có ăn”, chính vì thế, ngay sau khi kết thúc những ngày nghỉ Tết, mọi người nên nhanh chóng quay lại nếp sống thường nhật để tránh ảnh hưởng đến công việc, sinh hoạt, học tập. Mời bạn xem thêm những bài 🌿 Ca Dao Tục Ngữ Về Hạnh Phúc 🌿 đầy ý nghĩa. Phân Tích Tháng Giêng Là Tháng Ăn Chơi “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” là câu ca dao lưu truyền từ thời xa xưa, thể hiện điểm đặc trưng trong thói quen sinh hoạt của người Việt. Thuở xưa, khi nước ta còn thuần nông nghiệp, đa phần người dân chỉ quen với ruộng vườn, đồng áng. Người làm nông vất vả, một nắng hai sương, khi hết mùa vụ cũng không được thảnh thơi mà phải chăn nuôi, trồng thêm hoa màu. Cả năm trời đằng đẵng đầu tắt mặt tối như vậy, ai ai cũng đều muốn được nghỉ ngơi một vài ngày để vực lại tinh thần cũng như sức khỏe. Tổ tiên của chúng ta lựa chọn Tết làm dịp nghỉ lễ, vì đây là thời điểm bắt đầu năm mới. Theo quan niệm xưa, năm mới được nghỉ ngơi nhàn hạ, ăn uống no đủ, vui chơi thỏa thích thì sẽ kéo theo cả năm cũng được may mắn như vậy. Phong tục nghỉ Tết Nguyên Đán với những ý nghĩa tốt lành kéo dài cho tới tận bây giờ, như một nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt. Tết Nguyên Đán chú trọng nhất khoảng thời gian bốn ngày 30, mùng 1, mùng 2, mùng 3 Tết, tuy nhiên dư âm của Tết thì vẫn còn kéo dài cho đến tận hết tháng Giêng. Sau Tết, nhiều người vẫn đắm chìm trong dư âm của nó mà lơ là công việc, chưa muốn quay lại lao động. Vì thế mà câu ca dao “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” ngoài mô tả thói quen, phong tục nghỉ Tết của người Việt còn được dùng để phê phán những kẻ biếng nhác, lợi dụng dịp Tết để tụ tập chơi bời, nhậu nhẹt, cờ bạc… không ngừng nghỉ. Đây là thói quen xấu, cần phải bài trừ, nhất là trong thời hiện đại ngày nay. Ông cha ta đã răn dạy “Tay làm hàm nhai”, “Có làm thì mới có ăn”, chính vì thế, ngay sau khi kết thúc những ngày nghỉ Tết, mọi người nên nhanh chóng quay lại nếp sống thường nhật để tránh ảnh hưởng đến công việc, sinh hoạt, học tập. Bạn đọc đừng bỏ lỡ những câu Tục Ngữ Kính Thầy Hay Nhất tại nhé! Những Câu Ca Dao Tục Ngữ Về Tháng Giêng Hay Cùng sưu tầm những câu ca dao tục ngữ hay nhất về tháng Giêng nhé! Qua giêng hết nămQua rằm hết tháng Tháng giêng là tháng ăn chơiAnh ra nằm bãi hòn Khơi một mình Trăm hoa đua nở tháng giêngCó bông hoa cải nở riêng tháng mười Tháng giêng chân bước đi càyTháng hai vãi lúa ngày ngày siêng năngThuận mưa lúa tốt đằng đằngTháng mười gặt lúa ta ăn đầy nhà. Tháng giêng khô hạn, bàu cạn sen tànĐêm khuya trải lá gan vàngTrông mau tới sáng ra đàng gặp em Một năm có mười hai kỳ,Thiếp ngồi thiếp tính có gì chẳng Giêng ăn Tết ở nhà,Tháng Hai rỗi rãi quay ra nuôi Ba đi bán vải thâm,Tháng Tư đi gặt, tháng Năm trở Sáu em đi buôn bè,Tháng Bảy, tháng Tám trở về đong Mười cất giạ đồng mùa,Một, Chạp vớ được anh đồ dài ăn rồi anh lại nằm,Làm cho thiếp phải quanh năm lo thà lấy chú lực điền,Gạo bồ thóc giống còn phiền nỗi chi? Tháng Giêng rét dài, tháng Hai rét lộc, tháng Ba rét nàng Bân. Khó thay công việc nhà quêQuanh năm khó nhọc dám hề khoan thaiTháng chạp thì mắc trồng khoaiTháng giêng trồng đậu tháng hai trồng càTháng ba cày vỡ ruộng raTháng tư bắc mạ thuận hòa mọi nơiTháng năm gặt hái vừa rồiBước sang tháng sáu lúa trôi đầy đồngNhà nhà vợ vợ chồng chồngĐi làm ngoài đồng sá kể sớm trưaTháng sáu tháng bảy khi vừaVun trồng giống lúa bỏ chừa cỏ tranhTháng tám lúa giỗ đã đànhTháng mười cắt hái cho nhanh kịp ngườiKhó khăn làm mấy tháng trờiLại còn mưa nắng thất thời khổ trôngCắt rồi nộp thuế nhà côngTừ rày mới được yên lòng ấm no. Tháng giêng khô hạn, bàu cạn sen tànĐêm khuya trải lá gan vàngTrông mau tới sáng ra đàng gặp em Mình rằng mình quyết lấy taể ta hẹn cưới hăm ba tháng nàyHăm ba nay đã đến ngàyTa hẹn mình rày cho đến tháng giêngTháng giêng năm mới chưa nênTa hẹn mình liền cho đến tháng haiTháng hai có đỗ có khoaiTa lại vật nài cho đến tháng tưTháng tư ngày chẵn tháng dưTa lại chần chừ cho đến tháng nămTháng năm là tháng trâu đầmTa hẹn mình rằng tháng sáu mình lênTháng sáu lo chửa kịp tiềnBước sang tháng bảy lại liền mưa ngâuTháng bảy là tháng mưa ngâuBước sang tháng tám lại đầu trăng thuTháng tám là tháng trăng thuBước sang tháng chín mù mù mưa rươi Ngoài những câu ca dao tục ngữ về tháng giêng hay, mời bạn cùng đón đọc những câu 😄 Ca Dao Tục Ngữ Chế Hài Hước 😄 để giải trí nhé!
Tháng giêng ăn tết ở nhà Tháng giêng ăn tết ở nhà Tháng hai cờ bạc, tháng ba hội hè Tháng tư đong đậu nấu chè Ăn tết Đoan Ngọ trở về tháng năm Tháng sáu buôn nhãn bán trâm Tháng bảy ngày rằm, xá tội vong nhân Tháng tám chơi đèn kéo quân Trở về tháng chín chung chân buôn hồng Tháng mười buôn thóc, bán bông Tháng một tháng chạp nên công hoàn thành. Cùng thể loại Trời cho cày cấy đầy đồng Trời cho cày cấy đầy đồng Xứ nào xứ ấy trong lòng vui ghê Một mai gặt lúa đem về Thờ cha kính mẹ nhiều bề hiếu trung Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm. Hãy cân nhắc trước khi bấm xem. Đi đứng thì phải khoan thai Đi đứng thì phải khoan thai Đừng đi vội vã lồn nhai trẹo lồn Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm. Hãy cân nhắc trước khi bấm xem. Em ơi chớ có bồn chồn Em ơi chớ có bồn chồn Đến năm mười bốn thì lồn mọc lông Mười lăm chỗ có chỗ không Đến năm mười sáu thì lông ra đều Mười bảy lông ngả một chiều Đến năm mười tám có nhiều sợi quăn Chồng chài, vợ lưới, con câu Chồng chài, vợ lưới, con câu, Sông Ngô bể Sở biết đâu là nhà. Sầu từ bể Sở, sông Ngô Sầu từ bể Sở, sông Ngô Lấy ai chăm sóc sớm khuya việc chường Con thơ anh bỏ cho nường Con thơ anh bỏ cho nường Mẹ già đầu bạc phận nường long đong Lặc lìa biển trải thảm xanh Lặc lìa biển trải thảm xanh Lô nhô sóng bạc trổ cành hoa tươi Vườn hoa bướm lượn thảnh thơi Gió đưa buồm trắng ra khơi chập chờn Ví dù theo lái xuống tàu Ví dù theo lái xuống tàu Thì em mới biết cá gầu có gai Con bơn, con nhệch là hai Con còng, con ghẹ, nó tài đào hang Kể rằng cá đuối bơi ngang Cái đuôi có điện ra đàng làm cao Lại tăm con cá đuối sao Nước lên cả nước gặp ngay cá ngần Biển sâu lại có chướng ngầm Cá ăn nó lượn ba lần nó ra Cá Ông thì ở bể xa Lưỡng long chầu nguyệt có ngà đôi bên Lần đầu xuống bến xuống thuyền Sao mà em biết nhãn tiền cá Ông Ví dù em có sang sông Thì em mới biết cá Ông chầu đền Kể từ mặt biển kể lên Chim, thu, nhụ, đé, vược hên nhất đời Cá he ngậm nước bao giờ Mà em dám nói đổ ngờ cá he Kể cả con cá mòi he Xương dăm vẫn mặc cứ le cho vào Kể từ con cá chuồn hoa Nó nhảy một cái qua ba lần thuyền Kể từ con cá đối đen Bắt được đi bán lấy tiền ăn chơi Dưới bể có cả đồi mồi Có con lợn bể nó bơi cả ngày Kể cả con cá mó tày Vàng xanh cả vẩy cả vây cũng mừng Kể cả con mực, con nhưng Cứ cầm cho chặt lưới thừng không buông Con mực nhuộm đục cả luồng Đón đuôi thả lưới mà buông đến cùng Cá mập bơi lội vẫy vùng Khoanh tay vược lộn ở vùng bể Đông Kể từ cá mú, cá song Cá nhung, cá cúng, cá hồng Áng Gai Cá sông kể cũng rất tài Cá mè, cá chép, ở khe ngọn nguồn Trở giời nó mới lượn lên Ví dù em ở đồng trên gần nguồn Thì em mới biết nguồn cơn Thì em mới biết cá rô, trê đồng Bây giờ em chưa có chồng Làm gì em biết thuộc lòng cá chim? Em đây chính thực anh hùng Em đây chính thực anh hùng Em đi chắn lưới ở vùng Vạn Hoa Chắn từ Cái Rồng mà ra Chắn đến Xà Kẹp chắn qua Bãi Dài Cái Bàn chắn từ Hòn Hai Chắn sang Cây Khế, Cái Đài hai hôm Vụng Đài thấp nước bồn chồn Cửa Mô sóng vỗ đầu cồn lao xao Rồi ra ta sẽ chèo vào Lò Vôi chốn ấy ta vào chắn chơi Sau thì ta sẽ nghỉ ngơi Ta chèo vào phố đậu chơi mấy ngày Chắn quanh cái khúc sông này Chỗ nào thấp nước ta nay làm chuồng Em đây ngỏ thực anh tường Để anh biết thực mọi đường chắn đăng. Lưới anh đánh ở Cửa Mô Lưới anh đánh ở Cửa Mô Bằng gộc, bằng gồ, bằng hốc, bằng hang Có cùng từ khóa Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm. Hãy cân nhắc trước khi bấm xem. Đánh đề không lộn ăn lồn trẻ con Đánh đề không lộn ăn lồn trẻ con Ăn sẻ sẻ đẻ ông voi Ăn sẻ sẻ đẻ ông voi Chứa thổ, đổ hồ Chứa thổ, đổ hồ Dị bản Gá thổ, đổ hồ Ba ngày Tết bảy ngày xuân Ba ngày Tết, bảy ngày xuân Lấy chồng trà rượu là tiên Lấy chồng trà rượu là tiên, Lấy chồng cờ bạc là duyên nợ nần Làm trai cờ bạc thì chừa Làm trai cờ bạc thì chừa Rượu làng thì uống, rượu mua thì đừng Tết đến sau lưng, ông vải thì mừng con cháu thì lo Tết đến sau lưng, Ông vải thì mừng con cháu thì lo Tiền cờ bạc gác ngoài sân Tiền cờ bạc gác ngoài sân Mồng một thì ở nhà cha Mồng một thì ở nhà cha Mồng hai nhà vợ, mồng ba nhà thầy Thừa tiền mua pháo đốt chơi Thừa tiền mua pháo đốt chơi Pháo nổ lên trời, tiền vứt xuống ao Đoan Ngọ Còn gọi là tết giết sâu bọ, tết đoan dương, đoan ngũ, tổ chức ngày năm tháng năm âm lịch, là ngày tết truyền thống ở ta cũng như Trung Quốc và Triều Tiên. Truyền thuyết về ngày tết này ở mỗi nước đều khác nhau. Trong ngày này, dân ta thường uống rượu nếp hay ăn cơm rượu, bánh tro và các loại trái cây để cho sâu bọ trong người say và chết. Những món dùng trong ngày tết Đoan Ngọ Trâm Một loại cây gỗ cao, tán rộng, có quả nạc nhỏ hình bầu dục thon, xanh lúc ban đầu, khi chín chuyển sang màu hồng và cuối cùng có màu tím đen, ăn có vị ngọt chát. Quả trâm chín Xá tội vong nhân Xá tội tha tội, vong nhân người chết. Thời xưa quan niệm khi người ta chết, ai có tội sẽ bị giam dưới âm phủ, đến rằm tháng bảy âm lịch thì được Diêm Vương tha cho về dương thế một ngày. Do vậy cứ đến ngày này mỗi năm, người trần lại cúng cháo, gạo, muối, tiền vàng, quần áo... cho quỷ đói để chúng không quấy nhiễu. Đèn kéo quân Còn gọi là đèn cù, là một loại đồ chơi bằng giấy có nguồn gốc từ Trung Quốc, ngày xưa phổ biến trong nhiều dịp lễ tết, nay chỉ còn xuất hiện trong dịp Tết Trung Thu. Đèn có đặc điểm khi thắp nến thì những hình ảnh được thiết kế bên trong sẽ hiện ra trên mặt đèn và xoay vòng theo một chiều liên tục không dừng lại. Đèn kéo quân Chung chân Góp vốn buôn bán chung với nhau. Tháng một Tháng thứ mười một trong âm lịch, tục gọi là tháng Một không phải là nói tắt của "tháng Mười Một". Bể Sở, sông Ngô Ở khắp mọi nơi Sở và Ngô là hai nước thời Xuân Thu, Trung Quốc. Một tay gây dựng cơ đồ, Bấy lâu bể Sở, sông Ngô tung hoành Truyện Kiều Chường Chàng phương ngữ Bắc Trung Bộ. Ví dầu Nếu mà, nhược bằng từ cổ. Cũng nói là ví dù. Lái Người chuyên nghề buôn chuyến một loại hàng hóa nhất định lái gỗ, lái trâu... Cá mú Tên chung một họ cá biển cho thịt trắng, dai, ngọt. Có ba loại cá mú chính là cá mú đỏ, cá mú đen, cá mú cọp, trong đó cá mú đỏ là loài cá quý hiếm nhất, hai loại còn lại thì hiện nay đang được nuôi khá nhiều. Tùy theo từng địa phương mà cá mú còn được gọi là cá song, cá gàu gầu, cá mao… Cá mú đỏ Thờn bơn Còn gọi là cá bơn, một loại cá thân dẹp, hai mắt nằm cùng một bên đầu. Vì vị trí hai mắt như vậy nên khi nhìn chính diện có cảm giác miệng bị méo. Cá thờn bơn Cá lịch Có nơi gọi là lệch hoặc nhệch, tên chung của một số loài cá-lươn phổ biến. Cá lịch có hình dạng tương tự con lươn, mình thon dài, da trơn không vảy, đuôi thon nhọn, mắt nhỏ. Tùy vào từng loài khác nhau, cá lịch có thể có vây hoặc không vây, cũng như màu da có thể là màu trơn hoặc có đốm hay có sọc. Các loài cá lịch thường sống ở biển hoặc ở vùng nước lợ cửa sông, nhưng cũng có thể bơi ngược dòng đến sống ở sông ngòi hay ruộng đồng nước ngọt. Vào ban ngày, cá lịch chui rúc trong bùn, cát, đến đêm thì bơi ra kiếm ăn ở tầng đáy nước. Thức ăn của cá lịch là các loài cá hay giáp xác nhỏ. Đối với người Việt Nam, cá lịch là một loài thủy sản bổ dưỡng tương tự như lươn. Cá lịch cu Cá lịch đồng Còng Một loại sinh vật giống cua cáy, sống ở biển hoặc các vùng nước lợ. Còng đào hang dưới cát và có tập tính vê cát thành viên nhỏ để kiếm thức ăn. Ngư dân ở biển hay bắt còng làm thức ăn hằng ngày hoặc làm mắm. Con còng Ghẹ Vùng Bắc Trung Bộ gọi là con vọ vọ, một loại cua biển, vỏ có hoa, càng dài, thịt nhiều và ngọt hơn cua đồng. Con ghẹ Cá đuối Một loài cá biển, cùng họ với cá nhám, thân dẹp hình đĩa, vây ngực rộng, xòe hai bên, đuôi dài. Cá đuối Cá ngần Còn gọi là cá ngân, cá cơm ngần, cá sữa, cá thủy tinh, hay cá bún, một loại cá không xương, nhỏ như con tép, màu trắng hoặc trong suốt, sống trong môi trường nước ngọt hoặc nước lợ. Từ cá ngần có thể chế biến ra nhiều món ngon như canh chua, cá chiên trứng, chả cá ngần… Cá ngần Cá Ông Tên gọi của ngư dân dành cho cá voi. Do cá voi có tập tính nương vào vật lớn như thuyền bè mỗi khi có bão, nên nhiều ngư dân mắc nạn trên biển được cá voi đưa vào bờ mà thoát nạn. Cá voi được ngư dân tôn kính, gọi là cá Ông, lập nhiều đền miếu để thờ. Bộ xương cá Ông trong đền thờ ở vạn Thủy Tú, Phan Thiết Lưỡng long chầu nguyệt Hai con rồng chầu mặt trăng cũng gọi là "rồng chầu mặt nguyệt". Đây là chi tiết phù điêu thường gặp trên các mái đình đền, chùa chiền ở nước ta, mang ý nghĩa tâm linh thuần phục thánh thần. Lưỡng long chầu nguyệt Cá chim Một loài cá biển, mình dẹp và cao, mồm nhọn, vẩy nhỏ, vây kín. Cá chim Cá thu Loại cá biển, thân dài, thon, không có hoặc có rất ít vảy. Từ cá thu chế biến ra được nhiều món ăn ngon. Cá thu Cá nhụ Cũng gọi là cá chét, một loại cá biển thân dài, dẹt bên, đầu ngắn, mắt to. Thịt cá dai, ngọt và nhiều chất dinh dưỡng, xương mềm. Cá thường được chiên lên chấm với nước mắm tỏi, ớt ăn kèm rau sống hoặc nấu canh ngót hoặc sốt cà chua, kho cà chua, kho tiêu, kho tộ… Cá nhụ Cá đé Cũng gọi là cá lặc, một loài cá biển thân dài, đầu ngắn, thân màu trắng bạc. Cá đé có thịt thơm ngon hảo hạng, hiếm có khó tìm, được xếp vào “tứ quý ngư” chim, thu, nhụ, đé, bốn loài cá quý của Việt Nam. Cá đé Cá vược Một loại cá sinh trưởng ở nước ngọt, nước lợ và di cư ra vùng nước mặn để đẻ. Ở nước ta, cá vược phân bố dọc bờ biển từ Bắc đến Nam và được đánh giá có giá trị kinh tế cao, đã được thuần hóa để nuôi cả trong điều kiện nước mặn và nước ngọt. Cá vược nuôi Cá he Một loại cá nước ngọt thường gặp ở miền Tây Nam Bộ, họ hàng với cá mè. Cá he có đuôi và vây màu đỏ, vẩy bạc. Thịt cá he ngon, béo nhưng có nhiều xương. Xem thêm Câu cá he. Cá he Cá mòi Một loại cá thuộc họ cá trích, có tập tục bơi thành đàn từ biển ngược lên nguồn vào tháng giêng để đẻ trứng, vì vậy nhân dân ta thường giăng lưới bắt cá mòi ở sông vào dịp này. Cá mòi ngon nhất là trứng cá, và thường được chế biến thành các món nướng, món kho. Cá mòi có hai loại cá mòi lửa và cá mòi he. Cá mòi Cá chuồn Tên một họ cá biển có chung một đặc điểm là có hai vây ngực rất lớn so với cơ thể. Hai vây này như hai cánh lượn, giúp cá chuồn có thể "bay" bằng cách nhảy lên khỏi mặt nước và xòe vây lượn đi, có thể xa đến khoảng 50 mét. Cá chuồn sống ở những vùng biển ấm, thức ăn chủ yếu của chúng là các phiêu sinh vật biển. Ở nước ta, cá chuồn có nhiều ở những vùng biển miền Trung. Cá chuồn có thể chế biến thành nhiều món ăn như nướng, kho, nấu bún... Cá chuồn đang bay. Cá đối Một loại cá có thân tròn dài, dẹt, vảy tròn, màu bạc. Cá đối được chế biến nhiều món ăn ngon, hấp dẫn như cá đối nướng, cá đối chiên, cá đối kho dưa cải, cháo cá... Cá đối kho thơm Đồi mồi Một loài rùa biển, mai có vân đẹp nên thường bị đánh bắt để làm đồ mĩ nghệ lược, vòng tay, vòng đeo cổ.... Những đốm nám trên da hoặc trái cây cũng gọi là vết đồi mồi. Con đồi mồi Lợn biển Động vật có vú thuộc bộ bò biển, sống ở biển hoặc cá vùng cửa sông, có thân hình to lớn cá thể trưởng thành nặng khoảng nửa tấn, chuyên ăn các loại thực vật dưới biển. Lợn biển Cá mó Cũng gọi là cá lưỡi mèo hoặc cá vẹt, một loài cá biển có thân hình dẹt, khá mềm, rất nhiều thịt. Thịt của cá mó có hương vị đậm đà, dễ chế biến thành các món kho, chiên hay canh. Cá mó Nhưng Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Nhưng, hãy đóng góp cho chúng tôi. Cá nhung Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Cá nhung, hãy đóng góp cho chúng tôi. Cá cúng Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Cá cúng, hãy đóng góp cho chúng tôi. Cá hồng Loài cá có thân bầu dục dài dẹt, thân cá có màu hồng, viền lưng cong đều, viền bụng tương đối thẳng. Đầu cá lõm, mõm dài và nhọn, vây lưng dài, có gai cứng khỏe. Đa số các giống cá hồng sống ở biển, trừ một số ít loài sống trong môi trường nước ngọt. Cá hồng biển Hồng Gai Cũng gọi là Hòn Gai, tên cũ là Bang Gai hoặc Áng Gai, nay là một phường thuộc thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh. Cuối thế kỷ 19 trở về trước, đây là một vùng vắng vẻ, cư dân thưa thớt, vốn chỉ là vũng biển đậu thuyền. Tại đây có mỏ Hòn Gai, một mỏ than đã được đưa vào khai thác từ thời Pháp thuộc. Một góc mỏ than Hòn Gai thời Pháp thuộc Cá mè Tên chung của một số loài cá nước ngọt cùng họ với cá chép, có thân dẹp, đầu to, vẩy nhỏ, trắng. Có nhiều loài cá mè, nhưng cá mè trắng và mè hoa là phổ biến hơn cả. Nhân dân ta đánh bắt cá mè để lấy thịt, mỡ và mật cá, vừa để chế biến thức ăn vừa làm thuốc. Cá mè Cá chép Tên Hán Việt là lí ngư, một loại cá nước ngọt rất phổ biến ở nước ta. Ngoài giá trị thực phẩm, cá chép còn được nhắc đến trong sự tích "cá chép vượt vũ môn hóa rồng" của văn hóa dân gian, đồng thời tượng trưng cho sức khỏe, tài lộc, công danh. Ở một số địa phương miền Trung, cá chép còn gọi là cá gáy. Cá chép Cá rô Loại cá rất thường gặp trên các đồng ruộng ở nước ta. Nhân dân ta thường tát đồng để bắt cá rô. Cá rô đồng có thịt béo, thơm, dai, ngon, dù hơi nhiều xương, và được chế biến thành nhiều món ngon như kho, nấu canh, làm bún... Lưu ý Có một giống cá khác gọi là cá rô phi, thường được nuôi ở ao, nhưng khi nhắc đến cá rô thì người ta nghĩ ngay đến cá rô đồng. Cá rô đồng kho tộ Cá trê Tên một họ cá da trơn nước ngọt phổ biến ở nước ta. Cá trê có hai râu dài, sống trong bùn, rất phàm ăn. Nhân dân ta thường đánh bắt cá trê để làm các món kho, chiên hoặc gỏi. Cá trê Chắn đăng Giăng đăng ở những vịnh, vũng để đón cá theo con nước xuống. Vạn Hoa Vùng biển thuộc đảo Cái Bầu Kế Bào, nay thuộc địa phận huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Tại đây cũng có bến cảng và núi cùng tên là Vạn Hoa. Cảng Vạn Hoa Port-Wallut thập niên 1920 Cái Rồng Địa danh nay là thị trấn thuộc huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh, đồng thời cũng là tên cảng biển ở đây. Cảng Cái Rồng Xà Kẹp Địa danh nay thuộc xã Hạ Long, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Bãi Dài Một bãi biển nằm trong khu vực vịnh Bái Tử Long, thuộc địa phận huyện đảo Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Hiện nay đây là một địa điểm du lịch rất nổi tiếng. Bãi Dài Vân Đồn Cái Bàn Tên một hòn đảo nay thuộc địa phận huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Hòn Hai Tên chung của hai hòn đảo nhỏ nằm trong vịnh Bái Tử Long, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Hòn Hai Cây Khế Một hòn đảo nay thuộc địa phận thôn Đông Tiến, xã Đông Xá, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Cái Đài Một vùng biển thuộc địa phận huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Vụng Đài Chuối Một vụng biển nay thuộc địa phận xã Vạn Yên, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Cửa Mô Tên một vùng biển nay thuộc địa phận huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Cồn Đảo nhỏ và thấp. Ở miền Trung và Nam Bộ, cồn còn được gọi là cù lao hoặc bãi giữa, là dải đất hình thành ở giữa các con sông lớn sông cái nhờ quá trình bồi đắp phù sa lâu năm. Cồn Phụng thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang Lò Vôi Địa danh nay thuộc thôn Đông Thắng, xã Đông Xá, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Ăn sẻ sẻ đẻ ông voi Ăn ít thua nhiều cờ bạc. Chứa thổ, đổ hồ Kiếm ăn bằng những nghề không lương thiện chứa thổ chứa gái điếm, đổ hồ chủ sòng bạc. Ông vải Ông bà từ Nôm cổ.
LTS Nhật báo Người Việt mở mục “Độc giả viết” nhằm mời gọi quý độc giả “cùng làm báo” với Người Việt, chia sẻ những rung cảm, ý tưởng, quan niệm, hồi ức, kiến thức, kinh nghiệm,… về đời sống và xã hội. Và, biết đâu, đây là cơ hội cho chúng ta, những độc giả, trở thành tác giả. Để tham gia, quý độc giả vui lòng gởi cho Người Việt qua email [email protected]. Bài trong mục này không có nhuận bút *** Hội Tết Sinh Viên 2020. Hình Dân Huỳnh Tuyết Vân Dân gian ta có câu “Tháng Giêng là tháng ăn chơi,” nói lên đời sống người dân trong nông nghiệp khi các vụ mùa đã xong, năm đã hết, gia đình chuẩn bị ăn Tết, hưởng thụ những ngày nghỉ ngơi nhàn nhã của tháng Giêng. Cái vui tháng Giêng ở quê nhà ngày xưa đem qua Mỹ, từ khi những năm đầu cho đến nay, rộn ràng không kém. Mỗi năm Tết lớn hơn, vui hơn, chợ hoa đẹp hơn, diễn hành dài hơn, và Tết dần dà được tổ chức ở nhiều thành phố khác nhau. Nhưng năm nay, với đại dịch COVID-19 vẫn tiếp tục lên cao, người Việt mình đành phải ca bài “Tháng Giêng ăn Tết ở nhà” một mình vậy. Ăn Tết ở nhà, nên hôm nay xin được nhắc lại chuyện ăn Tết của năm trước khi cái tên COVID-19 chưa hề bước vào cuộc đời của chúng ta. Bánh Mứt Thường thì chừng một tháng trước Tết, các siêu thị đã trưng bày nhiều bánh mứt. Ở Bolsa, có mấy tiệm làm bánh đã nổi tiếng từ trước năm 54. Cũng có nhiều bánh mứt được đưa vào từ Việt Nam. Hột dưa đỏ, mứt sen vàng, mứt bí trắng, mứt gừng cay, mứt dừa, thèo lèo, mè xửng, và dĩ nhiên không quên đến bánh Tét, bánh Chưng, bánh Tổ bày biện đầy ra và đủ màu sắc. Các hộp bánh cookie bằng thiết cũng có nhiều kiểu khác nhau mà hộp nào cũng bắt mắt. Ngày xưa, thời mà bánh trái không có nhiều như bây giờ, Má tôi rất thích mua những hộp bánh này để biếu Tết. Hoặc nếu có bà con nào biếu lại, sau khi ăn hết bánh, bà thường giữ những chiếc hộp này để cất những món đồ lặt vặt. Năm nay siêu thị thấy có trưng bày đồ Tết đó nhưng không được rầm rộ cho lắm. Người đi chợ chỉ lướt qua nhìn. Đâu có đi thăm Tết nhà ai để mua mà biếu tặng. Tháng Giêng về nhưng Tết không đến. Buồn quá. Đi chợ, thỉnh thoảng nghe bà con nhắc như vậy. Những năm trước, cứ khoảng hăm lăm Tết, Má sai hai chị em đi biếu đồ Tết cho bà con. Nhiều gia đình dặn sang năm đừng cho nữa, đường xá xa xôi, gọi thăm là được rồi, nhưng Má tôi vẫn muốn giữ lại những phong tục cổ truyền ngày trước. Chợ hoa ngày Tết. Hình minh họa HOANG DINH NAM/AFP via Getty Images Chợ Hoa Trong chừng ba tuần lễ trước Tết, những lều chợ hoa như chợ hoa khu Ngọc Quang, hay khu Seafood Paradise, và dĩ nhiên chợ hoa Phước Lộc Thọ đã bắt đầu trưng bày những chậu hoa đẹp nhất để chào khách. Chợ hoa Phước Lộc Thọ còn bán nhiều đồ Tết khác nhau, như bánh mứt, đồ cúng Tết, hay quần áo mặc Tết. Nhiều nhất là hoa Cúc đại đóa vàng, hoa Mai, hoa Đào, hoa Lan, cây Cấm Quách. Tôi thích nhất là cây hoa Thiết Mộc Lan. Cây vào mùa này không còn lá, khẳng khiu với nét khúc gãy rất nghệ thuật tô điểm bởi những cánh hoa Mộc Lan màu hồng nhạt. Năm nào cũng vậy, còn chừng một tuần trước Tết, tôi đi lựa mua 8 chậu cúc đại đóa để chưng Tết cho các vị tiền bối ở nghĩa trang vườn bông Hồng. Mình ăn Tết thì các vị cũng ăn Tết mới vui. Thi Tết Khoảng chừng hai cái weekend trước Tết là có cuộc thi mặc áo dài truyền thống, thi nấu bánh Tét và bày Mâm Ngũ Quả ở Phước Lộc Thọ. Nhiều em còn trẻ nhưng đã nấu bánh Tét rành điệu ra phết. Thi áo dài truyền thống lúc nào cũng được khách dự thăm hâm mộ. Nhiều gia đình có cha hay có mẹ là người Mỹ cũng dắt con tới dự thi. Những chiếc áo dài bằng hàng gấm hay lụa với những hoa văn thêu thùa trên hai vạt áo, chiếc khăn đóng tròn làm tăng thêm nét đẹp duyên dáng và quý phái của y phục cổ truyền. Người tới thăm dự đứng ngồi đông đúc ở hai tầng lầu nghe kết quả. Tết năm nay, hai cuộc thi này sẽ không diễn ra trên sân khấu của Phước Lộc Thọ. Tháng Giêng, đành phải chỉ ăn Tết ở nhà thôi. Đi Chùa ngày Tết. Hình minh họa Paula Bronstein/Getty Images Đi Chùa Tôi không được tiếp cận với những tôn gia khác nên không rành lắm, riêng với các chùa Phật Giáo thì đêm ba mươi hay sáng mồng Một là những giây phút cúng bái rất trọng thể và thiêng liêng. Nhiều chùa ở đây có chương trình văn nghệ đón Giao Thừa. Gia đình dẫn con cháu đi chùa để chúng biết đến phong tục của người Việt ta. Khói nhang nghi ngút. Tiếng pháo đốt nổ bùng vào giờ phút giữa cũ và mới khi trời đất như là một. Ngay cả khi chỉ ở nhà coi đón giao thừa trên TV tôi cũng cảm nhận được sự thiêng liêng trong khoảnh khắc đó. Ngày xưa ở quê nhà, cứ sáng mồng Một tết, Má tôi dắt tôi đi cúng ở chùa Ông, xong đi cúng bên chùa Phật. Đó là những cái Tết cách đây có hơn 50 năm. Nhớ đến những cái Tết cũ mà lòng cảm thấy bùi ngùi như Bà Huyện Thanh Quang đã viết, “Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo.” Lối xưa không biết có còn ở đó nữa không. Tết Parade Nói tới Tết ở đây là phải nói tới Tết Parade, Tết diễn hành trên đường phố Bolsa. Bánh trái có thể ít, hoa quả có thể ít nhưng Tết diễn hành thì nhất định không. Mỗi năm Tết Parade lớn hơn. Nhiều hội đoàn trong cộng đồng tham dự đã đành mà còn có nhiều hội đoàn của các cộng đồng bạn cùng tham gia diễn hành ở đây. Đặc biệt, nhiều viên chức cao cấp trong chính quyền như nghị viên thành phố, thị trưởng, hay dân biểu tiểu bang cũng tham dự và đi chúc mừng Tết với đồng bào đang đứng coi diễn hành hai bên đường. Các đoàn xe đua nhau trang trí để xe của mình được bắt mắt dành được sự chú ý của người thưởng ngoạn. Nhiều đài TV đóng dọc theo Bolsa tường trình về Tết diễn hành. Những câu chúc Tết như “Tấn Tài, Tấn Lộc, Tấn Bình An,” “Vạn Sự Như Ý,” hay “Chúc Mừng Năm Mới” được vang lên từ các MC làm người nghe nức lòng cho một năm mới, hành trình mới. Mỗi năm chỉ nghe được một lần nên gần như ai cũng hân hoan để nghe những lời chúc tụng như thế. Không khí Tết diễn hành ở đại lộ Bolsa rất là vui như người xưa đã có câu, vui như diễn hành là một sinh hoạt không những để phục vụ người Việt mình cùng ăn Tết với nhau nhưng cũng là để thể hiện sức mạnh cộng đồng, một cộng đồng mới và phát triển nhanh trong mấy mươi năm nay. Năm nay, với COVID-19 đang tiếp tục lên cao, Tết Parade phải tạm dừng. Mọi hoạt động đều phải tạm dừng để sang năm chúng ta có thể cùng nhau ăn một cái Tết lớn hơn. “Mỗi năm hoa đào nở/ Lại thấy ông đồ già.” Hinh minh họa HOANG DINH NAM/AFP via Getty Images Hội Chợ Tết Hội chợ Tết khai mạc sau khi diễn hành chấm dứt. Có hai hội chợ, một của công động và một của Tổng Hội Sinh Viên đều diễn ra trong ba ngày. Cá nhân tôi, tôi ưu ái cho hội chợ của Tổng Hội Sinh Viên. Đây là hội chợ đầu tiên trong cộng đồng mình. Đa số các sinh viên từ trường đại học Golden West, Long Beach và một ít trường khác đã thành lập hội chợ này và cuộc thi hoa hậu áo dài từ những năm đầu tiên mới đến Hoa Kỳ. Sinh viên là tiếng nói của người trẻ đầy cởi mở, nhiệt huyết, và lý tưởng. Những sinh viên trong thời gian đó cũng khoảng trang lứa với tôi. Một ít người vẫn còn hoạt động, một ít trao lại ngọn đuốc cho thế hệ sau. Hội chợ Tết sinh viên bây giờ tổ chức ở OC Fair, có khuôn viên rộng rãi, nhiều gian hàng khác nhau và nhiều chương trình thi thố tài năng như Hoa Khôi Liên Trường, Đại Nhạc Hội, Thi Ăn Hột Vịt Lộn, Thi Ăn Dưa Hấu, Thi Trẻ Em Mặc Quốc Phục Đẹp… Thường thì có một ngày vé sẽ được miễn phí cho khách viếng thăm khi mặc các quốc phục truyền thống Việt Nam, đồng phục Hướng Đạo, hoặc đồng phục Quân Đội. Thôi, đành phải hẹn lại Tết năm sau vậy, các bạn sinh viên nhé. Để có một cái Tết lớn là công sức và lòng thiện nguyện của nhiều đoàn thể và cá nhân. Hàng năm, mình chỉ biết ngồi thưởng thức Tết và phê bình uu khuyết điểm. Năm nay, ăn Tết ở nhà, nhớ lại những sinh hoạt Tết năm ngoái, lòng nhận thấy được cái công lao to lớn của những người tổ chức. Nhớ Tết, nhớ cái nắng, cái mệt đi chơi Tết. Nhiều năm còn bảo với nhau, thôi, ở nhà ăn Tết trên TV thấy khoẻ hơn. Vậy mà bây giờ lại nhớ những cái mà đôi khi mình than thở. Đại dịch rồi sẽ qua. Sang năm, chúng ta nhất định cùng nhau ăn Tết lớn.
Tại sao có câu “Tháng Giêng là tháng ăn chơi…“? Trong xã hội phong kiến xưa, chủ yếu là thuần nông, tất nhiên ai cũng gắn bó với việc nông tang, nhưng âu cũng do tập quán sống và lệ thuộc nhiều vào tiết nông lịch, nên lúc nông nhàn còn thêm nghề phụ, nghề buôn bán nữa. Tuy nhiên, người xưa cũng truyền nhau những câu, bài ca dao mang hàm ý mỉa mai, phê phán bóng gió và nhắc nhở những người có thói mải chơi, trễ nải công việc, rằng "Tháng Giêng ăn Tết ở nhà, Tháng Hai cờ bạc, tháng Ba hội hè. Tháng Tư đong đậu nấu chè, Ăn tết Đoan Ngọ trở về tháng Năm. Tháng Sáu buôn nhãn bán trâm, Tháng Bảy ngày Rằm xá tội vong nhân. Tháng Tám chơi đèn kéo quân, Trở về tháng Chín chung chân buôn hồng. Tháng Mười buôn thóc bán bông, Tháng Mười Một, tháng Chạp nên công hoàn thành." Hoặc "Một năm có mười hai kỳ, Thiếp ngồi thiếp tính có gì chẳng ra. Tháng Giêng ăn Tết ở nhà, Tháng Hai rỗi rãi quay ra nuôi tằm. Tháng Ba đi bán vải thâm, Tháng Tư đi gặt, tháng Năm trở về. Tháng Sáu em đi buôn bè, Tháng Bảy, tháng Tám trở về đong ngô. Chín, Mười cất giạ đồng mùa, Một, Chạp vớ được anh đồ dài lưng. Anh ăn rồi anh lại nằm, Làm cho thiếp phải quanh năm lo phiền. Chẳng thà lấy chú lực điền, Gạo bồ thóc giống còn phiền nỗi chi?" Tháng Giêng du Xuân, trẩy Hội Lim, nét đẹp trong văn hoá của người Việt Ảnh chỉ mang tính minh hoạ. Nguồn VTV Còn nếu chuyên tâm về nông nghiệp thì "Tháng Giêng là tháng ăn chơi, Tháng Hai trồng đậu, trồng khoai, trồng cà. Tháng Ba thì đậu đã già, Ta đi ta hái về nhà phơi khô. Tháng Tư đi tậu trâu bò, Để ta sắp sửa làm mùa tháng Năm. Sớm ngày đem lúa ra ngâm, Bao giờ mọc mầm ta sẽ vớt ra. Gánh đi ta ném ruộng ta, Đến khi lên mạ thì ta nhổ về. Lấy tiền mượn kẻ cấy thuê, Cấy xong rồi mới trở về nghỉ ngơi. Cỏ lúa dọn đã sạch rồi, Nước ruộng vơi mười còn lại một hai. Ruộng thấp đóng một gàu giai, Ruộng cao thì phải đóng hai gàu sòng. Chờ cho lúa có đòng đòng, Bấy giờ ta sẽ trả công cho người. Bao giờ cho đến tháng Mười, Ta đem liềm hái ra ngoài ruộng ta, Gặt xong ta hái về nhà, Phơi khô quạt sạch thế là xong công." Hoặc "Tháng Chạp là tháng trồng khoai, Tháng Giêng trồng đậu tháng Hai trồng cà. Tháng Ba cày vỡ ruộng ra, Tháng Tư làm mạ mưa sa đầy đồng. Ai ai cũng vợ cũng chồng, Chồng cày vợ cấy trong lòng vui thay. Tháng Năm gặt hái đã xong, Nhờ trời một mẫu năm nong thóc đầy. Năm nong đầy em xay em giã, Trấu ủ phân, cám bã nuôi heo. Sang năm lúa tốt tiền nhiều, Em đem đóng thuế đóng sưu cho chồng. Đói no có thiếp có chàng…" Với người Việt, cho dù làm nghề gì, cũng đều nhất thiết phải có thời gian nghỉ ngơi tích cực, dài ngắn khác nhau tùy mùa vụ cụ thể từng ngành nghề để bù lại thời gian lao động cực nhọc “một nắng hai sương”, “đầu tắt mặt tối”, nhất là việc nông tang ngày xưa rất vất vả. Thế mới có câu “Làm ruộng ăn cơm nằm, nuôi tằm ăn cơm đứng”. Cho nên “Tháng Giêng là tháng ăn chơi, tháng Hai cờ bạc, tháng Ba rượu chè…” đích thị là câu nói của một số người vô công rỗi việc, lạc hậu xưa kia. Cũng nói về lệ "ăn chơi" trong tháng Giêng này, ông Lê Quý Đôn, trong sách Kiến văn tiểu lục có ghi lại bài thơ trong tập Kiên biều thất, chép rằng, khi sứ thần nước Giao Chỉ qua chơi Tây Hồ ở Hàng Châu, thấy người dân Trung Quốc mải mê vui thú, say sưa nên có phú một bài thơ tuyệt cú rằng đã dịch "Mỗi cành dương liễu tài tử mấy cành hoa giai nhân, Say khướt bên hồ, quán rượu ra. Dân Việt ăn chơi đâu có thế, Trời Xuân canh cửi khắp gần xa." Rõ ràng, nhân dân ta không hề có cái thói ăn chơi, cờ bạc, rượu chè “mút mùa”. Thời gian “xả hơi” ấy quả rất cần thiết và hợp lý, nhưng không kéo dài mãi đến nỗi phải bỏ phế công việc. Xem thêm Nguồn gốc Tết Nguyên Đán của người Việt II Câu đối chúc xuân, văn hóa tết xưa
Chiếc xích lô Việt Nam trong “Hội Tết Sinh Viên 2020” được nhiều người yêu thích lên ngồi để chụp hình kỷ niệm. Hình Dân Huỳnh/Người Việt Dân gian ta có câu “Tháng Giêng là tháng ăn chơi”, nói lên đời sống người dân trong nông nghiệp khi các vụ mùa đã xong, năm đã hết, gia đình chuẩn bị ăn Tết, hưởng thụ những ngày nghỉ ngơi nhàn nhã của tháng Giêng. Cái vui tháng Giêng ở quê nhà ngày xưa đem qua Mỹ, từ khi những năm đầu cho đến nay, rộn ràng không kém. Mỗi năm Tết lớn hơn, vui hơn, chợ hoa đẹp hơn, diễn hành dài hơn, và Tết dần dà được tổ chức ở nhiều thành phố khác nhau. Nhưng năm nay, với đại dịch Covid-19 vẫn tiếp tục lên cao, người Việt mình đành phải ca bài “Tháng Giêng ăn Tết ở nhà” một mình vậy. Ăn Tết ở nhà, nên hôm nay xin được nhắc lại chuyện ăn Tết của năm trước khi cái tên Covid-19 chưa hề bước vào cuộc đời của chúng Mứt Thường thì chừng một tháng trước Tết, các siêu thị đã trưng bày nhiều bánh mứt. Ở Bolsa, có mấy tiệm làm bánh đã nổi tiếng từ trước năm 54. Cũng có nhiều bánh mứt được đưa vào từ Việt Nam. Hột dưa đỏ, mứt sen vàng, mứt bí trắng, mứt gừng cay, mứt dừa, thèo lèo, mè xửng, và dĩ nhiên không quên đến bánh Tét, bánh Chưng, bánh Tổ, bày biện đầy ra và đủ màu sắc. Các hộp bánh cookie bằng thiết cũng có nhiều kiểu khác nhau mà hộp nào cũng bắt mắt. Ngày xưa, thời mà bánh trái không có nhiều như bây giờ, Má tôi rất thích mua những hộp bánh này để biếu Tết. Hoặc nếu có bà con nào biếu lại, sau khi ăn hết bánh, bà thường giữ những chiếc hộp này để cất những món đồ lặt vặt. Năm nay siêu thị thấy có trưng bày đồ Tết đó nhưng không được rầm rộ cho lắm. Người đi chợ chỉ lướt qua nhìn. Đâu có đi thăm Tết nhà ai để mua mà biếu tặng. Tháng Giêng về nhưng Tết không đến. Buồn quá. Đi chợ, thỉnh thoảng nghe bà con nhắc như vậy. Những năm trước, cứ khoảng hăm lăm Tết, Má sai hai chị em đi biếu đồ Tết cho bà con. Nhiều gia đình dặn sang năm đừng cho nữa, đường xá xa xôi, gọi thăm là được rồi, nhưng Má tôi vẫn muốn giữ lại những phong tục cổ truyền ngày Hoa Trong chừng ba tuần lễ trước Tết, những lều chợ hoa như chợ hoa khu Ngọc Quang, hay khu Seafood Paradise, và dĩ nhiên chợ hoa Phước Lộc Thọ đã bắt đầu trưng bày những chậu hoa đẹp nhất để chào khách. Chợ hoa Phước Lộc Thọ còn bán nhiều đồ Tết khác nhau, như bánh mứt, đồ cúng Tết, hay quần áo mặc Tết. Nhiều nhất là hoa Cúc đại đóa vàng, hoa Mai, hoa Đào, hoa Lan, cây Cấm Quách. Tôi thích nhất là cây hoa Thiết Mộc Lan. Cây vào mùa này không còn lá, khẳng khiu với nét khúc gãy rất nghệ thuật tô điểm bởi những cánh hoa Mộc Lan màu hồng nhạt. Năm nào cũng vậy, còn chừng một tuần trước Tết, tôi đi lựa mua 8 chậu cúc đại đóa để chưng Tết cho các vị tiền bối ở nghĩa trang vườn bông Hồng. Mình ăn Tết thì các vị cũng ăn Tết mới vui. Thi Tết Khoảng chừng hai cái weekend trước Tết là có cuộc thi mặc áo dài truyền thống, thi nấu bánh Tét và bày Mâm Ngũ Quả ở Phước Lộc Thọ. Nhiều em còn trẻ nhưng đã nấu bánh Tét rành điệu ra phết. Thi áo dài truyền thống lúc nào cũng được khách dự thăm hâm mộ. Nhiều gia đình có cha hay có mẹ là người Mỹ cũng dắt con tới dự thi. Những chiếc áo dài bằng hàng gấm hay lụa với những hoa văn thêu thùa trên hai vạt áo, chiếc khăn đóng tròn làm tăng thêm nét đẹp duyên dáng và quý phái của y phục cổ truyền. Người tới thăm dự đứng ngồi đông đúc ở hai tầng lầu nghe kết quả. Tết năm nay, hai cuộc thi này sẽ không diễn ra trên sân khấu của Phước Lộc Thọ. Tháng Giêng, đành phải chỉ ăn Tết ở nhà thôi. Đi Chùa Tôi không được tiếp cận với những tôn giáo khác nên không rành lắm, riêng với các chùa Phật Giáo thì đêm ba mươi hay sáng mồng Một là những giây phút cúng bái rất trọng thể và thiêng liêng. Nhiều chùa ở đây có chương trình văn nghệ đón Giao Thừa. Gia đình dẫn con cháu đi chùa để chúng biết đến phong tục của người Việt ta. Khói nhang nghi ngút. Tiếng pháo đốt nổ bùng vào giờ phút giữa cũ và mới khi trời đất như là một. Ngay cả khi chỉ ở nhà coi đón giao thừa trên TV tôi cũng cảm nhận được sự thiêng liêng trong khoảnh khắc đó. Ngày xưa ở quê nhà, cứ sáng mồng Một tết, Má tôi dắt tôi đi cúng ở chùa Ông, xong đi cúng bên chùa Phật. Đó là những cái Tết cách đây có hơn 50 năm. Nhớ đến những cái Tết cũ mà lòng cảm thấy bùi ngùi như Bà Huyện Thanh Quang đã viết, “Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo”. Lối xưa không biết có còn ở đó nữa không. Tết Parade Nói tới Tết ở đây là phải nói tới Tết Parade, Tết diễn hành trên đường phố Bolsa. Bánh trái có thể ít, hoa quả có thể ít nhưng Tết diễn hành thì nhất định không. Mỗi năm Tết Parade lớn hơn. Nhiều hội đoàn trong cộng đồng tham dự đã đành mà còn có nhiều hội đoàn của các cộng đồng bạn cùng tham gia diễn hành ở đây. Đặc biệt, nhiều viên chức cao cấp trong chính quyền cũng tham dự và đi chúc mừng Tết với đồng bào đang đứng coi diễn hành hai bên đường. Các đoàn xe đua nhau trang trí để xe của mình được bắt mắt dành được sự chú ý của người thưởng ngoạn. Nhiều đài TV đóng dọc theo Bosa tường trình về Tết diễn hành. Thật là một quang cảnh như người xưa đã có câu, vui như Tết. Tết diễn hành là một sinh hoạt không những để phục vụ người Việt mình cùng ăn Tết hứng khởi với nhau nhưng cũng là để thể hiện sức mạnh cộng đồng, một cộng đồng mới và phát triển nhanh trong mấy mươi năm nay. Năm nay, với Covid-19 đang tiếp tục lên cao, Tết Parade phải tạm dừng. Mọi hoạt động đều phải tạm dừng để sang năm chúng ta có thể cùng nhau ăn một cái Tết lớn hơn. Hội Chợ Tết Hội chợ Tết khai mạc sau khi diễn hành chấm dứt. Có hai hội chợ, một của công động và một của Tổng Hội Sinh Viên đều diễn ra trong ba ngày. Cá nhân tôi, tôi ưu ái cho hội chợ của Tổng Hội Sinh Viên. Đây là hội chợ đầu tiên trong cộng đồng mình. Đa số các sinh viên từ trường đại học cộng đồng Golden West, Long Beach và một ít trường khác đã thành lập hội chợ này và cuộc thi hoạ hậu áo dài từ những năm đầu tiên mới đến Hoa Kỳ. Sinh viên là tiếng nói của người trẻ đẩy sự cởi mở, nhiệt huyết, và lý tưởng. Những sinh viên trong thời gian đó cũng khoảng trang lứa với tôi. Một ít người vẫn còn hoạt động, một ít trao lại ngọn đuốc cho thế hệ sau. Hội chợ Tết sinh viên bây giờ tổ chức ở OC Fair, có khuông viên rộng rãi, nhiều gian hàng khác nhau và nhiều chương trình thi thố tài năng như Hoa Khôi Liên Trường, Đại Nhạc Hội, Thi Ăn Hột Vịt Lộn, Thi Ăn Dưa Hấu, Thi Trẻ Em Mặc Quốc Phục Đẹp… Thường thì có một ngày vé sẽ được miễn phí cho khách viếng thăm khi mặc các quốc phục truyền thống Việt Nam, đồng phục Hướng Đạo, hoặc đồng phục Quân Đội. Thôi, đành phải hẹn lại Tết năm sau vậy, các bạn sinh viên nhé. Để có một cái Tết lớn là công sức và lòng thiện nguyện của nhiều đoàn thể và cá nhân. Hàng năm, mình chỉ biết ngồi thưởng thức Tết và phê bình uu khuyết điểm. Năm nay, ăn Tết ở nhà, nhớ lại những sinh hoạt Tết năm ngoái, lòng nhận thấy được cái công lao to lớn của những người tổ chức. Nhớ Tết, nhớ cái nắng, cái mệt đi chơi Tết. Nhiều năm còn bảo với nhau, thôi, ở nhà ăn Tết trên TV thấy khoẻ hơn. Vậy mà bây giờ lại nhớ những cái mà đôi khi mình than thở. Đại dịch rồi sẽ qua. Sang năm, chúng ta nhất định cùng nhau ăn Tết lớn.
Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận Bút ký Chủ đề Tết xưa Miền Nam Tác giả Anh Phương Trần Văn Ngà LTS TCDV giới thiệu một bài viết của Huynh Trưởng TRẦN VĂN NGÀ, nguyên Thiếu tá CTCT/QLVNCH về việc ăn Tết ở nhà quê, thời miền Nam chưa bị bọn cộng sản miền Bắc đô hộ, phong tục tập quán của ngày Tết Nguyên Đán này cần duy trì cho các thế hệ sau tại hải ngoại. Germany, 10/1/2022 Sinh Nhật 87 tuổi của TT Trần Văn Ngà. Chủ Nhiệm TCDV. LÝ TRUNG TÍN Từ năm tôi lên sáu cho tới mười tuổi 1941–1945, những cái Tết truyền thống dân tộc ở nhà quê ấp Bà Bài, làng Vĩnh Nguơn–Châu Đốc tôi nhớ rõ mồn một như mới xảy ra trên đất nước Hoa Kỳ này mà tôi đang sống. Tôi nhớ và viết lại những cái Tết truyền thống dân tộc năm xưa đó, các con cháu tôi thuộc thế hệ thứ hai, thứ ba, thứ tư và các cháu gốc Việt sanh trưởng tại Hoa Kỳ có dịp nghe, biết và hiểu như là chuyện cổ tích ở nhà quê miền Nam nói chung, năm xửa năm xưa mà các cháu chưa sanh ra đời. Xuân Nhâm Dần còn gọi là Tết năm Cọp, năm mang danh hiệu con thú hung hăng dữ nhứt trong 12 con giáp – Thập nhị chi Tý, Sửu, Dần, Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.Để cho giới trẻ tìm hiểu, theo phương Đông, chúng ta được sanh ra đời, mỗi người sanh năm nào đều mang tên một con vật, như năm nay Nhâm Dần, nam nữ đều “cầm tinh con cọp”. Ông bà mình căn cứ vào năm có tên con thú đó, tìm vợ tìm chồng cho con cháu phải hợp hạp tuổi, tránh các tuổi khắc kỵ mà trong sách bói toán, tử vi đẩu số đều có đề cập, không tốt cho cuộc sống chồng vợ. Năm xưa, trước 1975, ở Việt Nam, chuyện vợ chồng ly dị ít xảy ra hơn sau này. Ở nhà quê, cha mẹ thường “đặt con đâu ngồi đó”, nghĩa là trai gái không yêu nhau trước, tìm hiểu trước mà cha mẹ đôi bên đồng ý là tổ chức lễ cưới cho hai con. Bên nhà trai nhờ thầy tử vi, bói toán hay giở sách ra tra cứu chọn ngày, giờ nào tốt hai bên “suôi gia nhất trí”, tiến hành lễ cưới ngay. Ngộ một cái, những đám cưới đó lại ít đổ vỡ ly dị. Ngày nay thì khác hoàn toàn “con cái đặt cha mẹ đâu thì cha mẹ phải nghe theo vì chống đối con bỏ nhà đi với người yêu”. Với các cô câu tân thời, hiện đại hại điện ngày nay, vợ chồng là phải hiểu nhau, yêu nhau trước, nhiều khi chung sống “thử” vài năm hay đã có con một vài đứa, mới chịu làm lễ cưới. Như thế, tưởng đâu sẽ bền chặt, trăm năm hạnh phúc, nhưng ly dị, gẫy gánh nửa đường nhiều hơn xưa. Tôi thuộc thầy bói sáng mắt, không dám khẳng định kiểu cách cưới hỏi năm xưa và hiện tại, đám cưới kiểu nào sẽ tốt hơn. Theo ý nghĩ của một số người thủ cựu, cưới gả, lấy nhau dễ dàng thì chuyện ly dị, “đường anh anh đi, đường em em đi” cũng dễ dàng như vậy. Hồi xưa, cưới vợ, gả chồng là cả một vấn đề to lớn đại sự, nhiều khi phải làm rể mấy năm mới cưới được vợ. Cưới vợ quá khó, có nhiều thủ tục rườm rà, liên đới trách nhiệm đến người lớn cha mẹ cả hai bên và liên đới đến danh dự cả dòng tộc nữa. Cô cậu không vừa lòng nhau, cự cãi lung tung chỉ âm thầm lén lút vì ở cùng nhà với cha mẹ, đôi khi cả đại gia đình nữa nên cố gắng chịu đựng, rồi sẽ quen dần. Thuở ban đầu mới cưới gả chưa hiểu nhau, chưa thông cảm, cái kiểu mưa lâu thấm đất của người xưa rất tuyệt vời. Chưa yêu nhau rồi sẽ yêu nhau vì chung sống gắn bó sanh con đẻ cái, nối dòng dõi tông đường. Cho nên có luật hay lệ, vợ chồng chung sống ba năm không sanh con, người chồng có quyền đưa trả vợ cho cha mẹ vợ tạm gọi cô gái còn gin vì chưa có con, dễ dàng có chồng khác... rất tội cho phụ nữ có đến “12 bến nước” không biết bến nước nào trong, bến nào đục, nhiều khi lỗi tại chồng không thể sanh con mà người vợ chuốc lấy đau khổ. Trở lại nói về tuổi, can – chỉ có thập can Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Thí dụ, Tết Nguyên Đán năm nay là năm Dần mà có “can” Nhâm, Nhâm Dần. Mãi đến 60 năm sau mới trở lại Nhâm Dần, cứ 60 năm, một chu kỳ – còn gọi là một giáp – một đời người Hồi xưa đời người sống thọ chỉ tính có 60 năm, không phải như thế giới ngày nay, tuổi trung bình của con người gọi là tuổi thọ phải trên dưới 80 – cách biệt 20 tuổi. Thời xưa, nếu ai sống thọ 70 tuổi gọi là thất thập cổ lai hy, nghĩa là xưa nay hiếm có. Còn năm Dần cứ 12 năm sau trở lại mà can thì đã thay đổi, như Bính Dần, Mậu Dần, Canh Dần... mà không có Nhâm Dần đúng 60 năm sau – 120 năm – 180 năm... mới có Nhâm Dần. Về sự “cao số” của tuổi Dần, nhứt là phụ nữ mang tuổi cọp được người xưa, lại thủ cựu, liệt vào tuổi khó lấy chồng khó có một vợ một chồng, có thể không đúng, còn phân biệt tuổi hạp và tuổi kỵ. Thí dụ Dần, Thân, Tỵ, Hợi tứ hành xung – tuổi kỵ không nên lấy nhau hay tuổi hạp Thìn, Tuất, Sửu, Mùi... lấy nhau rất tốt chưa chắc, cũng có gẫy đổ. Tôi có học qua loa với một ông thầy bói toán và bắt mạch hốt thuốc bắc, lúc tôi 13 tuổi, tôi có biết tử vi, bói toán chút chút. Hơn 70 năm, tôi có thể nhớ sai. NHỮNG NGƯỜI SANH NĂM DẦN – MẠNG SỐ CAO Với sự hiểu biết hạn hẹp của tôi qua kinh nghiệm sống, tôi xin lỗi trước, vì chủ quan của cá nhân, tôi có thể hiểu và viết không được đúng hoàn toàn, những ai sanh năm Dần qua mệnh số... Đối với nam giới, thường có tánh cương quyết, độc đoán, nóng tính, bộc trực... Đối với nữ giới, người bình dân ở nhà quê thường nói, người phụ nữ sanh năm Cọp là “xấu háy” tôi không hiểu rõ xấu háy nghĩa gì mà chỉ biết có chữ xấu, phản nghĩa với tốt, có nghĩa là “số cao” nên đường tình duyên thường nổi sóng gió, trắc trở vì mệnh số trớ trêu của con tạo an bày. Cao số quá cũng khó có chồng hay có chồng cũng không đi đến đâu, gẫy đổ. Nhứt là gặp giới “liền ông” quá thủ cựu bảo thủ tin vào mạng số, bói toán, gặp người nữ tuổi Dần thì “dội” ngay, chạy té re. Ngoại trừ hai người nam nữ cùng tuổi Dần, cao số như nhau, theo bói toán thì “hạp” không bị khắc kỵ... Cũng có nhiều trường hợp ngoại lệ, vợ tuổi Dần mà chồng tuổi Hợi đại khắc kỵ mà hai người đã yêu nhau trước từ nhỏ, cưới đại, không kiêng cữ gì hết, sống chung lại không gẫy gánh giữa đường... NHỮNG CÁI TẾT Ở NHÀ QUÊ VỚI NHIỀU TẬP TỤC Thế hệ càng xưa càng tổ chức Ăn Tết trân trọng thiêng liêng đầy đủ tập tục truyền thống hơn các thế hệ sau này. Gần 80 năm trước, tôi còn nhớ rõ những cái Tết Ta – Tết Nguyên Đán của người dân quê sao mà quá trịnh trọng, quá lo lắng đủ mọi thứ, gia đình giầu nghèo đều có chuẩn bị trước, ít nhứt 3 tháng. Đêm Giao Thừa Mỹ gọi là countdown năm mới, hầu hết ai cũng phải thức cho đến giờ Tý canh ba – 12 giờ khuya trân trọng đón chào mừng Năm Mới và coi con gì ra đời, như tiếng chó sủa, mèo kêu, tiếng chim ríu rít, tiếng chuột chạy... nhất nhất được các cụ bàn tán sáng hôm sau, tiên đoán mò – mù năm nay sẽ mưa thuận gió hoà hay có thiên tai ngập lụt, hạn hán, được mùa hay mất mùa... Các Cụ tha hồ mà bàn ngang tán dọc, trúng trật “không chết thằng Tây” nào hết. Các Cụ lớn tuổi, cỡ tuổi Cụ Ngà cười – he he! phải ăn diện chỉnh tề, đóng bộ áo dài khăn đống đỏ hay xanh hay áo the loại áo dài của quý cụ mỏng tanh và mặc quần trắng, để còn cúng lạy với đủ nhang đèn, bông hoa, cầu nguỵện Trời Phật ở ngoài trời tại trước bàn Ông Thiên hay Vọng Thiên. Vào nhà phải đảnh lễ, đứng lên quỳ xuống lạy đủ lễ nghi, ngồi nghỉ có con cháu bưng bánh mứt, nước trà quạo đến “giải lao”. Có gia đình đông đủ con cháu Đêm Giao Thừa, làm lễ chúc thọ ông bà cha mẹ luôn, sau đón rước Giao Thừa. Các lễ tục xong xuôi mọi người mới đi ngủ và sáng Mồng Một Tết phải thức sớm có đủ thì giờ chuẩn bị cúng kiến ông bà với nước trà nóng, bánh mứt trái cây... Có gia đình còn có thức ăn hâm nóng cúng với cơm...Tất cả mọi thứ trong nhà đều được tân trang, sạch bóng, cái gì cũng mới hết, mới sang. Chuẩn bị ngày Tết phải lo trồng trọt, rau, củ, quả, chăm sóc bông hoa cây trái trước nhiều tháng mới mong ra bông hoa củ quả nhiều, đúng lúc, ngày Tết. Các Cụ còn chọn cây tre nào để làm cây nêu, dựng nêu ăn Tết, may quần áo mới cho con cháu, cũng như chọn đặt với thầy đồ câu đối mới hay một cặp liễn mới treo trên hai cột chính giữa nhà. Đặc biệt Ngày Tết có “vạn” thứ kiêng cữ, ông bà cha mẹ nhắc nhở con cháu, như ba ngày Tết không được quét nhà và đặc biệt cấm kỵ quyét rác từ trong ra ngoài, nếu có kẹt, sân nhà dơ lắm, thì quyét chút chút từ ngoài vào trong để thành đống, không xúc đổ rác bỏ đi mà phải đợi đến ngày mùng Bốn. Người xưa tin dị đoan, quyét rác từ trong ra ngoài, tiền của và cái may, hên đầu năm cũng theo rác mà đi mất tiêu. Nước phải gánh trước đầy lu, đầy khạp, gạo, thức ăn, mắm muối, các cái phải đầy lu, đầy hũ hay chai lọ... Thức ăn phải ngon phải nhiều, ăn mặc phải đẹp... như vậy sẽ ăn nên làm ra, tài lộc tha hồ mà đến... cái gì cũng đầy đủ hết. NHÀ CỬA, BÀN GHẾ, TỦ THỜ, LƯ ĐỒNG KHANG TRANG SẠCH BÓNG Thức ăn, cỗ bàn, giới phụ nữ lo, còn trưng bày bông hoa lá cành, sửa sang lại nhà cửa, lau chùi bàn ghế, tủ giường cẩn thận, đàn ông lo. Bộ ván gõ hay lư đồng, tủ thờ cẩn ốc xa cừ phải đánh thật bóng. Giới đàn ông cực nhứt là đánh ba bộ lư đồng, một bộ to nhứt trên bàn thờ chính giữa nhà và hai bộ lư đồng nhỏ hơn ở hai tủ thờ hai bên. Nếu cả ba bộ lư này làm kiểu rễ tre, mỗi người phải đánh bóng một bộ, từ sáng tới chiều mới hy vọng bóng lộn bắt mắt làm cho ông chủ nhà hài lòng. Nhà tôi chỉ có hai bộ lư đồng kiểu rễ tre ở hai tủ thờ hai bên. Còn bộ lư to tổ chảng ở tủ thờ chính, kiểu đơn giản, con lân ở trên cũng có hoa văn chút chút, nhưng rất dễ đánh bóng, không bị xước tay. Còn hai bộ lư rễ tre, lá cành tre cầu kỳ rườm rà, phải xé giẻ nhỏ từng mảng nhỏ xỏ qua các mắt tre, lá tre mà kéo qua lại rất cực. Gọi là bộ lư đồng, ngoài lư chính để giữa, hai bên có chân đèn đủ bộ, còn có bình cắm nhang và bình rượu cùng ba ly dùng chăm rượu cúng, thường đồng bộ với lư, chân đèn, nghĩa là cũng đồng thau cùng loại. Không phải như ngày nay, có chất hoá học trong lọ có bán sẵn, mua về nhúng vải, chùi lau được liền, rất nhanh. Hồi xưa, người dân quê phải hái lá me chua non, giã nát cho vào cái lu lớn hay cái khạp nhỏ hơn, nước sôi đổ vào cho ra chất chua, cho các bộ lư vào ngâm cho ngập nước cả đêm để sáng hôm sau mang lư ra chùi với tro bếp sàng lọc cho nhuyễn, sợ mặt đồng thau bị trầy xước... Chuẩn bị trước, nhà cửa, bàn ghế, lư đồng đã sạch bóng lộn, lại phải có gạo ngon, nếp ngon để gói bánh tét bánh Tết, bánh ích... Người khá giả, còn vỗ béo bò, heo, gà + gà thiến to con, thịt nhiều và ăn ngon nữa, vịt thường ăn sau 3 ngày xuân, mồng bốn Tết trở đi, sợ ăn thịt vịt đầu năm xui xẻo nên người nhà quê kiêng cữ thịt vịt 3 ngày Tết chính đầu năm mới người miền Nam đọc, nói vịt và dịch giống nhau – đồ mắc dịch – dịch vật... như thằng phải gió mắc dịch nó đè thân tôi, ối giời ơi!. Ngày Tết “cỗ bàn”, thức ăn với những món ngon mà ngày thường thiếu vắng. Mâm cơm cúng kiếng từ lễ rước Ông Bà, gia tiên và ba “ngày xuân” phải tươm món ăn thịt không thôi chưa đủ, muốn có thức ăn phong phú trọn vẹn phải chuẩn bị trước, tát đìa trong đồng, giở chà ở ven sông, sát bờ rạch, bắt cá “rộng” để dành ăn Tết, hay mua cá, lươn cũng rộng để dành cho ngày Tết, cá to “biết nói hay có râu” càng tốt, lươn vàng to mới ngon. Cũng chưa hết cho tổ chức Ngày Tết thịnh soạn của những gia đình khá giả thường ăn Tết lớn đến ngày “hạ nêu” – mồng bảy Tết. Và có gia đình Ăn Tết luôn cả tháng Giêng “Tháng Giêng là tháng ăn chơi”. Trước Tết gần cả tháng, người ta chọn nếp than hay nếp tẻ hoặc gạo ngon, chọn men để cất rượu, dành riêng cho ba ngày xuân phải là thứ rượu ngon nhứt số 1, không mua rượu của các công ty sản xuất đại trà bán trên thị trường. CHUẨN BỊ TRƯỚC NẾP, GẠO NGON Hồi xưa, gia đình tôi ở Bà Bài khi nào xay lúa một hay hai trăm giạ là để dành cho nhân công mấy chục người ở trại ruộng có đủ gạo ăn nhiều tháng, phải chở lúa ra nhà máy xay, bên xã Đa Phước, đối diện chênh chếch với bến chợ Châu Đốc. Còn gạo ăn trong gia đình ở Bà Bài, Ba tôi chọn lựa lúa xay ra có gạo thơm ngon, thường phải mua lúa sóc của người Miên, không phải ăn gạo lúa sạ. Ở nhà quê thời bấy giờ nhà nào đông người đều có cối xay lúa và cối giã gạo. Gia đình tự lo xay lúa xong, phải rê cho ra hết trấu lẫn trong gạo, đó cũng mới chỉ là gạo lứt. Nghĩa là vỏ cám của gạo chưa bị loại ra, phải trải qua khâu giã gạo bằng cối giã gạo, nếu cối to, thường giã gạo bốn người đứng bốn hướng cối, với chày giã gạo cũng khá to hơn những cối giã gạo nhỏ, chày giã gạo cũng nhỏ, hai người đứng đối diện cũng đủ... Cái hay của các cô cậu giã gạo, cái chày nhịp, gõ vào cối có âm thanh nhịp nhàng êm ả vang vọng xa, nghe cũng hay hay đâm ghiền. Cái nhịp chày đó nhằm cho gạo không bị văng ra khỏi cối, và đó cũng là ám hiệu, chày nào xuống trước xuống sau phải đúng nhịp, đúng lúc, sớm hay trễ, chày này có thể chạm vào chày kia dễ gây tai nạn nguy hiểm vì ai cũng giã mạnh cho gạo hoặc nếp mau giờ thích hợp cho công việc giã gạo là ban đêm, thường ở ngoài trời, dưới ánh sáng trăng vằng vặc vừa mát vừa nên thơ, nên các cô cậu cùng giã gạo, có khi có đến ba bốn, năm cối giã của người hàng xóm cũng mang về cùng một chỗ, giã gạo đông vui. Lại có văn nghệ văn gừng bỏ túi nữa qua hò vè, đối đáp, nói thơ cũng là một hình thức giải trí rất vui của người dân quê chân chất, tay lấm chân bùn. Họ giã cho đến hết gạo lứt, rồi sàng sẩy cho hết cám, tấm ra riêng. Còn xay lúa thường xay ban ngày, tối có gạo để giã vì giã gạo đông người, mệt nhọc hơn xay lúa chỉ cần hai người cũng đủ. Giã gạo thường đổ mồ hôi và nhờ có trăng sáng họ xuống cầu tắm thoải mái hơn ban ngày cánh con gái tắm riêng, con trai tắm riêng, phải sang cầu khác cũng khá xa, không “nhòm” lén được. Nếp ngon để dành gói bánh tét hay xay thành bột dùng gói bánh ích bánh ếch – giống như con ếch cho những ngày xuân cũng như các lễ lộc khác, giỗ chạp... nếp cũng phải xay, giã như gạo vậy. Dân quê thường “tự biên tự diễn” tự lực cánh sinh, không phải đi chợ mua như ngày nay vì chợ búa quá xa và đắt đỏ hơn tự thực hiện. VỖ BÉO HEO GÀ VỊT KỂ CẢ BÒ VÀ RAU QUẢ, BÔNG HOA CHUẨN BỊ CHU ĐÁO Còn nhà giầu, điền chủ hay đại điền chủ, thật lắm chuyện, họ chuẩn bị, như cất rượu trước cả tháng, heo, gà vịt vỗ béo mất vài tháng kể cả bò nữa. Chọn vài con gà trống phải thiến, thịt mới ngon. Giới đại gia còn lo xa, họ mần thịt giết heo nào có nhiều mỡ mà họ có sẵn nhằm thắng lấy mỡ và tóp mỡ để sử dụng trong dịp Tết. Cũng như họ lo làm một số lạp xưởng, thịt muối phơi khô ráo sử dụng cho ngày Tết và có thể dùng lâu dài làm bổi mồi nhậu cho các phu quân, các liền ông thích chén thù chén tạc vui vẻ với nhau. Cũng nằm trong mục phải lo trước vài tháng, như chăm sóc bông hoa cây kiểng, rau xanh... phải gieo hạt bông vạn thọ và lặt lá cây mai lúc nào, hoa nở rộ cho đúng ngày Tết mới “hên” trọn năm... Kể cả dưa hấu cũng được chuẩn bị trồng trước, có trái đúng ngày Xuân mới, ruột dưa đỏ au mới được đại hỉ, vui vẻ trọn vẹn. Như gia đình tôi thường không có thứ gì dùng các ngày Xuân phải đi chợ xa mua vì chèo xuồng trên 10 cây số mới tới chợ tỉnh Châu Đốc. Mứt bí đao, mứt dừa hay “thèo lèo cứt chuột” cũng tự biên tự diễn, đường thốt nốt chảy dự trữ cả mấy khạp, lu chuẩn bị công việc làm mắm ở trại ruộng và các nguyên vật liệu khác như mè, đậu phộng, đậu xanh đều có sẵn trong nhà... Ngoài dưa hấu, dưa leo, bầu, mướp... rau xanh đều trồng trước Tết mấy tháng khi nước đã giựt xuống, đất khô và màu mỡ, trồng hoa màu rất tốt. Các loại trái cây khác, vùng ngập nước sâu, không thể trồng được, cận Tết, nhiều loại trái cây xoài, cam, quít, bưởi, dừa, khóm, chuối... từ Nhà Bàn, Cây Mít ghe xuồng dập dìu rao bán tại ấp Bà Bài và xa hơn về hướng Châu Đốc, thêm năm ba cây số nữa. Họ bán hết trái cây, đợi nước xuôi thả ghe xuồng trôi theo dòng nước trên Kinh Vĩnh Tế về cho đến tận bến nhà. TÁT ĐÌA, GIỞ CHÀ LỰA CÁ LỚN VÀ NGON DÀNH CHO BA NGÀY TẾT Các món ăn thịt không thôi chưa đủ, muốn có thức ăn phong phú trọn vẹn phải chuẩn bị trước, tát đìa trong đồng, giở chà dưới sông, rạch, bắt cá “rộng” để dành ăn Tết, hay mua cá, lươn cũng rộng để dành cho ngày Tết, cá to “biết nói hay có râu” càng tốt, lươn vàng to mới ngon. Cũng chưa hết cho tổ chức Ngày Tết thịnh soạn của những gia đình khá giả thường ăn Tết lớn đến ngày “hạ nêu” – mồng bảy Tết. Và có gia đình Ăn Tết luôn cả tháng Giêng. Khi tôi còn bé, tôi thích nhứt trong khâu, giở chà, tát đìa lựa cá to ngon rộng để dành ăn Tết, không phải ăn cá chỉ có trong ba ngày đầu năm mà có thể ăn cá trong nhiều ngày nữa. Đám trẻ nhỏ đi phía sau, người lớn bắt cá lớn tát đìa, phía trước, còn lại cá con hay bắt cá lớn còn sót, chúng tôi bắt được cá nhỏ hoặc thỉnh thoảng bắt được con cá lớn đem lên bờ, rửa sạch bùn xỏ lụi cá cắm xuống đất cho rơm rạ, cỏ lá khô đốt cá nướng trui, ăn liền với muối ớt đã có mang theo... Cá nướng trui như thế, ăn khơi khơi như vậy mà ngon làm sao, tới bây giờ, tuổi tôi thuộc U90 mà nhắc đến cá nướng trui của miền quê, vừa gõ phím computer mà nước bọt trong miệng cứ ứa ra. Các bạn trẻ có biết không, tuổi thơ của các cụ 80, 90 ngày xưa ở nhà quê sao quá tuyệt vời trên cả tuyệt vời, sao đẹp mê ly thế nhỉ! Và mãi mãi chúng tôi không còn bắt gặp lại tuổi thơ đã đi qua mất rồi! Tiếc thật. Trong thời gian ăn Tết, người dân quê có cơ hội nghỉ ngơi thoải mái, ăn chơi, cờ bạc, nhậu nhẹt thả cửa. Thời vụ mới, cày sạ lúa mãi đến tháng ba, tư âm lịch, còn thời vụ gặt lúa đã chấm dứt rồi. Tát đìa phải có nhiều người luân phiên từng cặp kéo gầu sòng đầy nước đưa ra ngoài đìa, đến khi nào nước cạn, người ta mới bắt cá bằng tay, thường phải đến xế trưa mới bắt cá được và mọi chuyện bắt cá tát đìa phải hoàn tất trước trời tối và còn gánh hay dùng xe bò mang cá về nhà. Những người tát đìa phải ăn trưa tại chỗ, ăn uống cũng rất linh đình cũng có rượu đưa cay cho quên mệt nhọc vất vả. Món ăn của người tát đìa, như là độc nhứt vô nhị chỉ có ăn cá nướng trui và thường là cá lóc phải to và cũng ăn với rau dưa nữa, đã chuẩn bị trước rồi. Ở nhà quê năm xưa, món ăn ngon truyền thống của người Việt di dân lập nghiệp ở vùng đất mới, món ăn độc đáo đó rất dễ thực hiện nhứt, bắt ở đâu, giữa đồng nội, bên bờ kinh, rạch hay tại nhà. Món ăn ngon truyền thống của nhà quê là “Cá Nướng Trui”, có thể nướng trui bất cứ loại cá nào cũng được. Nhưng, người dân quê thường chọn cá lóc nên gọi là Cá Lóc Nướng Trui vì cá lóc cùng họ với cá bông to con nhứt trong các loại cá đồng, nướng một con có thể nhiều người ăn cùng lúc, cá lóc ít xương, thịt cá nhiều mà lại ngọt, dai. Cá lóc nướng trui theo dân tản cư nhập tịch dân thị thành, tạo thêm món ăn ngon khoái khẩu mới. Cá lóc nướng trui được các nhà hàng quán ăn chiếu cố đưa lên thành món ăn cao cấp sang trọng đắt tiền. Ngoài ra, với cách chế biến thành món ăn không chỉ có nướng trui để nguyên con còn vảy, mà người ta còn chế biến cá lóc nướng trên vỉ, cá đã làm sẵn, rửa sạch, cắt đầu riêng ra có thêm món canh chua đầu cá lóc. Trước khi ăn, chủ nhà hàng còn rưới thêm mỡ hành phi cho cá thêm béo thơm ngon và ăn với bún hoặc bánh tráng cuốn với rau sống và dưa leo, khế, khóm, trái đào... chấm với nước mắm nêm có nhiều ớt, đã pha chế rất ngon miệng. Còn ở nhà quê, ăn cá nướng trui, ở đồng ruộng chấm với muối ớt, còn ở nhà thì chấm với nước mắm me chua, nhiều ớt, thêm đường cho vừa ăn. Cá lóc nướng trui mà đa số dân quê thích, dùng đũa gạt bỏ lớp vảy cháy đen, da, mình cá ăn rất thơm. MÂM CỖ CÚNG CHIỀU BA MƯƠI RƯỚC ÔNG BÀ VÀ BA NGÀY TẾT Ở nhà quê, gia đình nghèo giầu đều có cái lo chung ba ngày Tết, cúng kiếng ông bà, gia tiên quá vãng phải đặc biệt hơn ngày thường. Nhưng, gia đình giầu nghèo có cách chuẩn bị riêng khác nhau, nghèo ráng nuôi vài con gà để dành cúng kiếng và nhứt là phải có một con gà giò trống để cúng ngày mùng Ba Tết, còn mời thầy bói coi vảy chân gà đoán mò hung kiết thế nào? Bánh tét, bánh ích, trái cây, đại khái mỗi thứ một dĩa nhỏ cũng đủ vui rồi. Trên bàn thờ luôn có dĩa ngũ quả thường có 5 loại trái cây, như cầu, dừa, thơm, đủ, xoài là biểu tượng rõ nét của người dân quê Miền Nam thật thà chân chất, rất đáng yêu. Ở nhà quê, vừa và dừa nói như nhau, không phân biệt như người Việt gốc Bắc, xoài nói là xài. Dĩa ngũ quả có 5 loại trái cây, biểu tượng cho sự cầu nguyện năm mới vừa thơm đủ xài, chân thật không cần dư chỉ đủ xài cả năm cũng ngon, vui, vừa ý rồi. Ngoài mâm ngũ quả, còn có thêm trái dưa hấu, hấu đọc trại theo tiếng Tàu là hẩu thí dụ hẩu xực là ăn ngon, viết thành chữ nho là hảo, có nghĩa tốt đẹp, hoàn hảo cho cả năm. Người xưa thường làm bất cứ cái gì, nhứt là cúng kiếng rất trân trọng chu đáo và phải có ý nghĩa nữa. Ngày Tết, trên bàn thờ còn cúng một cặp đòn bánh tét hay cặp bánh chưng – tục lệ cái gì cũng phải đủ đôi, đủ cặp mới hên, cũng như vợ chồng cũng phải có đôi mới gọi là bền duyên giai ngẫu. Gần như, ngày xưa tuyệt đối ở miền Nam không có cúng chuối – dù là chuối “lá xiêm”, nên nhớ không bao giờ cúng chuối trên bàn thờ ông bà trong ngày Tết, cúng trên bàn thờ khác trong nhà thì được. Người ta tin dị đoan, kiêng kỵ cúng chuối ngày Tết sợ cả năm xui xẻo, chuyện làm ăn sẽ chuối mũi chúi mũi xuống không cất lên cao được, nghĩa là không thành đạt trên thương trường, không phát tài phất lên được. Ngày nay, người ta cúng đủ thứ chuối, nhất dân gốc Bắc cứ cúng chuối già mà chẳng có sao đâu? Ba ngày Tết, người ta cũng ít cúng bánh ích trên bàn thờ chánh, mà có cúng cũng được châm chước, không quan trọng, có thể bỏ qua. Người miền Nam, ích và ít đọc giống nhau, vì cúng mà còn hà tiện cúng ít quá, coi sao đặng! Còn bình hoa, thường dùng hoa mai may mắn và bông vạn thọ có ý nghĩa là sống trường thọ. Giới nhà giầu, điền chủ hay đại điền chủ, đại gia, thật lắm chuyện, họ chuẩn bị, như cất rượu trước cả tháng, heo, gà vịt vỗ béo mất vài tháng kể cả bò nữa. Chọn vài con gà trống phải thiến, thịt mới ngon. Giới đại gia còn lo xa, họ mần thịt giết heo nào có nhiều mỡ mà họ có sẵn nhằm thắng lấy mỡ và tóp mỡ để sử dụng trong dịp Tết. Cũng nằm trong mục phải lo trước vài tháng, như chăm sóc bông hoa cây kiểng, rau xanh... phải gieo hạt bông vạn thọ và lặt lá cây mai lúc nào, hoa nở rộ cho đúng ngày Tết mới “hên” trọn năm... Kể cả dưa hấu cũng được chuẩn bị trồng trước, có trái đúng ngày Xuân mới, ruột dưa đỏ au sẽ được đại hỉ, vui vẻ trọn vẹn cả năm. Ngoài dưa hấu, dưa leo, bầu, mướp... rau xanh đều trồng trước Tết mấy tháng khi nước đã giựt xuống, đất khô và màu mỡ, trồng hoa màu rất TẾT PHẢI CÓ PHÁO – CHỌN NGÀY XUẤT HÀNH – XÔNG ĐẤT ĐẦU NĂM Người có ăn có để, đại gia họ chuẩn bị pháo càng nhiều càng tốt, đốt pháo càng nổ to, càng lâu càng có nhiều đại kiết trong năm mới, tài lộc sẽ bay tới vù vù. Vì vậy họ mua trước nhiều phong pháo nhỏ và phong pháo to, gần ngày Tết họ chọn cây cao trước nhà, hay dựng lên cây cao, bắc thang, treo dọc treo ngang và mỗi dây pháo đều có xen những bánh pháo to gọi là pháo đại, tiếng nổ to chát chúa. Ở nhà quê, xa phố thị nên có ít người mời thuê các đội lân của người Hoa vào múa Tết vì quá tốn kém mà các chủ đội lân không muốn đi xa mất nhiều thì giờ. Xác pháo đỏ đầy sân, nổ lớn, nổ dòn, nổ liên tục kéo dài không bị đứt đoạn, đó là điều mong ước đại kiết, phát tài sẽ tới cho những điền chủ, đại gia luôn muốn mãi hưởng thụ ăn trên ngồi chốc trên đầu trên cổ “dân ngu khu đen né chữ c” chân lấm tay bùn, đầu tắt mặt tối chỉ kiếm cái ăn độ nhựt cũng đủ ná thở rồi. Họ đâu có dư tiền của hoang phí đốt tiền qua xác pháo đỏ ngập tràn sân nhà. Ở Sài Gòn năm xưa nhiều nhà 2 hay 3 tầng lầu, họ treo nhiều dây pháo lủng lẳng từ lầu xuống đất, như khoe của, đốt pháo nổ vang, khói bụi ngập trời cho bàn dân thiên hạ lác mắt chơi. Tại Hoa Kỳ, khu Lion, Century Mall của thành phố San Jose, khu Little Saigon Nam Cali và ở đâu có nhiều, đông cư dân Việt, họ tha hồ đốt pháo cho vui, xả xui, lấy hên cho năm mới... một người có thể tốn cả trăm đô la hay hơn, họ không tiếc mà tiếc tiền cho các quỹ tặng dữ từ thiện và đóng góp thêm cho sự cứu đói các thương phế binh QLVNCH đang sống lầm than, tủi nhục ở quê nhà... tặng dữ cho giới này thì hay biết mấy thay vì đốt tiền lãng phí. Còn tập tục xông đất đầu năm đã có từ xa xưa. Những người mang tên kim loại quý như kim cương, hột xoàn, kim ngân, bích ngọc, hồng ngọc hay nói chung ngọc ngà châu báu, phước, lộc, thọ, tài, lợi, tiền... mà đến nhà xông đất đầu năm thì gia chủ rất trân trọng hoan hỉ tiếp đón. Còn chuyện đầu năm chọn ngày lành giờ tốt, xuất hành hướng nào mới đại cát, đạ hỉ, ăn nên làm ra, tiền bạc vô như nước, giầu to phất lên. Nếu mọi người mê tín vu vơ như vậy, cứ giở lịch ra xem, tra cứu sẽ thấy giờ nào kiết giờ nào hung, xuất hành giờ nào hợp với tuổi, đúng hướng. Trúng phóc hết thì thế gian này chẳng có ai nghèo. Thật đúng với câu, ông bà mình thường nói bói ra ma, quét nhà ra rác. ĂN NGON MẶC ĐẸP – LÌ XÌ – ĂN CHƠI XẢ LÁNG Ở nhà quê, các gia đình “thường thường bậc trung”, chưa khá giả cũng may sắm cho con một bộ quần áo mới, thường mỗi người trong gia đình có một bộ mới là ngon lành rồi, một năm chỉ dám may một bộ đồ mới thôi. Còn giới điền chủ, may hai ba bộ mới toanh, trong đó có một đồ vía gọi là “lụa lèo” tạm gọi như là lụa Hà Đông ở miền Bắc – lụa lèo có phải thứ lụa được dệt ở bên nước Lào còn gọi là Lèo? Hay là loại tơ lụa được dệt ở Tân Châu – Châu Đốc? – cẩm tự – mỹ A. Đặc biệt giới điền chủ còn may sắm thêm áo dài khăn đóng mới chuẩn bị những lễ cúng kiếng ở đình ở chùa. Chưa hết, dân quê tôi phải đi đến tận chợ Châu Đốc mới mua được một đôi guốc dông mới cho cánh liền ông, phụ nữ sắm được đôi guốc sơn mới cáu cạnh hay đôi hia mới thay đôi hia cũ mèm. Các con giới điền chủ cũng thường được “ăn theo” cha mẹ cũng có đôi guốc mới. Đám trẻ nhỏ con cái của điền chủ thường được cha mẹ nhắc nhở rửa chân sạch, mang guốc để leo lên giường ngủ. Cả ngày đám trẻ con nhà nghèo, tá điền hay con điền chủ rong chơi đây đó ở đồng ruộng hay câu cá, tắm sông không bao giờ mang guốc, đi chân không chân đất quanh năm. Còn con gia đình nghèo, không bao giờ biết mang guốc, rất tội nghiệp. Hồi xưa, ở nhà quê làm gì có tiệm may mà các bà các cô phải tự biên tự diễn may quần áo cho cả gia đình, may tay không có máy may như ở thành thị. Những gia đình không có con gái lớn hay không có bà vợ khéo tay cắt may quần áo được thì phài nhờ, “cầu cạnh” bà con hay người hàng xóm cắt dùm hay cắt may dùm... Vì vậy, trong gia đình nghèo không phải ai cũng có quần áo mới để ăn Tết lớn như mọi người. Các gia đình có nhiều phụ nữ mà lại khá giả thì chuyện may quần áo mới rất dễ dàng, không những một hay hai bộ bà ba truyền thống, còn may thêm những áo ngắn tay cổ tròn như áo bà ba và quần đùi, không những một quần đùi mà may luôn hai ba cái nữa. Thế mới biết, sự phân chia giai cấp giầu nghèo rất rõ nét ở thôn quê từ xa xưa. Cha mẹ nghèo cho con đi ở mướn bình dân nói là ở đợ với giới điền chủ suốt cả đời. Và giới điền chủ, dựng vợ gả chồng cho những người làm công đó, lại có con, lại làm công tiếp cho chủ điền, thế hệ cha truyền con nối, đời này sang đời khác. May mắn cho những gia đình nghèo gốc “bần cố nông”, có thể thoát khỏi kiếp ở đợ, có con thông minh, học giỏi mới có cơ hội vươn lên, thoát cảnh nghèo nàn tăm tối. Các gia đình khá giả ở thôn quê kể cả thành thị, có tập tục lâu đời cho con tiền nhân ngày đầu năm mới gọi là tiền lì xì tiếng Tàu được đồng hoá sang tiếng Việt. Các con cháu có tiền rủng rỉnh tha hồ tự do ăn chơi, kể cả cờ bạc mà cha mẹ không rầy, cấm cản như những ngày thường. Đó là cơ hội bằng vàng của đám trẻ con học đòi làm người lớn. Ngày nay, tiền lì xì năm mới thường để trong bao nhỏ đỏ gọi là bao lì xì. Tôi rất may mắn, hồi nhỏ, không những tôi nhận tiền lì xì năm mới của cha mẹ như các anh chị em mà tôi còn có ông bà nội, tránh các anh chị em thấy, móc trong túi nhét vội vào tay hay vào túi áo tôi cho vài cắc một cắc là 10 xu cent Mỹ. Thời đó, một cắc mua được hai cái bánh ú hoặc hai trái chuối chiên hay vài cái bánh còng, bánh cam... Đối với trẻ nhỏ vài cắc rất quý hiếm tha hồ mà tiêu xài vì ngày thường ít có. Thuở nhỏ ở nhà quê, quả thật “quê hương là chùm khế ngọt”. Gần 80 năm xa quê hương Bà Bài, lúc nào tôi cũng nhớ quê hương da diết ngay khi tôi bị đau thập tử nhứt sinh, đang nằm ở nhà thương bệnh viện, hồn tôi lìa khỏi xác cũng bay về quê hương ấp Bà Bài, bên dòng kinh Vĩnh Tế lịch sử, thăm lại chỗ chôn nhau cắt rún. Mất quê hương là mất tất cả! Sacramento 10/1/2022 Kỷ niệm sanh nhựt qua tuổi 87 Anh Phương Trần Văn Ngà Hình nền thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer MSIE Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao ngày Thứ Hai, January 10, 2022 Ban Kỹ Thuật Khóa 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
tháng giêng ăn tết ở nhà