thơ dịu dàng và nhẹ nhàng

1. Giúp trẻ hiểu bài thơ: - Biết tên bài thơ: Nắng bốn mùa - Cảm nhận được nhịp điệu của bài thơ: Dịu dàng / và nhẹ nhàng. Vần là chị nắng xuân. Hung hăng / hay giận dữ. Là ánh nắng / mùa hè. Vàng hoe / như muốn khóc. Chẳng ai khác / nắng thu. Mùa đông / khóc hu hu Còn tên Thơ thì chỉ sự nhẹ nhàng, duyên dáng, nho nhã, điềm tĩnh, nên thơ của một người. Kết hợp lại ta có ý nghĩa tên Anh Thơ là thể hiện mong muốn của bố mẹ về một người con gái vừa duyên dáng, nhẹ nhàng, nho nhã vừa thông minh, tài giỏi Xem thêm 🌿 Ý Nghĩa Tên Thanh Thư ️️100+ Tên Đệm, Biệt Danh, Chữ Ký Những Họ Tên Anh Thơ Hay Nhất 1.Xuân Diệu (xem bài Vội vàng). 2. Thơ duyên là bài thơ thể hiện rất rõ sự tinh tế của nhà thơ trong việc cảm nhận sự trôi chảy của thời gian. Những biến thái vi diệu của tự nhiên được cảm nhận và diễn tả tinh tế. Nhà thơ đã cụ thể hoá được những cảm giác Kiểu tóc này khá nhẹ nhàng, thanh lịch, phù hợp cho những buổi chụp hình kỷ yếu hoặc những ngày trọng đại như lễ cưới. đem tới một vẻ đẹp rất ngây thơ, dịu dàng và cổ điển. Bạn chỉ cần túm một phần tóc hai bên ra phía sau rồi buộc gọn lại một cách tự Hanuo theo đuổi phong cách thời trang thanh lịch, nhẹ nhàng, nữ tính. Chúng tôi giúp bạn tỏa sáng trong những thiết kế được lấy cảm hứng từ vẻ tươi mới của những cô nàng xinh đẹp. Những trang phục có màu sắc hơi hướng nữ tính giúp bạn có vẻ đẹp nên thơ, dịu dàng Uyển chuyển mềm mại trên từng đường nét thiết kế, gam màu nhẹ nhàng, ngọt ngào kết hợp từng đường nét tinh xảo tạo nên mẫu váy # V30318. Mã : V30318 Đủ size : S M L XL Màu : Set đồ nàng thơ dịu dàng và đáng yêu. Phần tay bồng được thiết kế khéo léo và tinh tế Vay Tien Nhanh Home Credit. Câu hỏi Mùa xuân trở dạ dịu dàng Hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây Dịu dàng vương dải tìm mây ngang chiềuađoạn thơ trên gợi cho em tình cảm gì về mùa xuân ? Xem chi tiết viết đoạn văn 5-7 dòng về những cảm nhận của em về đoạn thơ sau Mùa xuân trở dạ dịu dàng Hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây Dịu dàng vươn dải tím mây ngang chiều Xem chi tiết Mùa xuân trở dạ dịu dàng hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều Trích Dịu và nhẹ - Nguyễn Duy, Về, NXB Hội nhà văn, 1994 Câu 1 Đoạn trích trên thuộc thể thơ nào? Câu 2 Cho biết từ “xuân” được dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Câu 3 Cho ví dụ để chứng minh “xuân” là từ nhiều nghĩa. Câu 4 Tìm những từ ngữ thực hiện phép tu từ nhân hóa trong đoạn thơ trên....Đọc tiếp Xem chi tiết Mùa xuân trở dạ dịu dàng hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều Tìm những từ ngữ thực hiện phép tu từ nhân hóa trong đoạn thơ trên. Trích Dịu và nhẹ - Nguyễn Duy, Về, NXB Hội nhà văn, 1994Đọc tiếp Xem chi tiết Mùa xuân trở dạ dịu dàng Hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây Dịu dàng vương dải tìm mây ngang chiều có biển pháp tu từ tác dụng vừa tìm được Xem chi tiết Xác định các danh từ đoạn thơ Mùa xuân trở dạ dịu dàng hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay ''Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều'' sau Xem chi tiết Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏiMùa xuân trở dạ dịu dànghoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bayNhẹ nhàng lộc cựa nách câydịu dàng vương dải tím mây ngang chiềuTrích Dịu và nhẹ - Nguyễn Duy, Vềa. Đoạn thơ trên viết theo thể thơ nào? Căn cứ vào đâu em xác định như Chỉ ra các tiếng được gieo vần ở hai dòng thơ Xác định các danh từ, động từ, tính từ có trong đoạn thơ và điền vào bảng sauDanh từ Động từ Tính từ d. Xác định các từ láy có trong đoạn Đoạn thơ trên sử dụng các biện...Đọc tiếp Xem chi tiết 7. Dòng nào dưới đây gồm toàn từ láy? dịu, dịu dàng, nhẹ nhàng, buông dịu, dịu dàng, lập lòe, tươi dịu, lập lòe, chan chứa, rì rào. Xem chi tiết Phân tích tác dụng từ láy có trong đoạn thơ sau Mùa xuân trở dạ dịu dàng Hoa khe khẻ hé Nhẹ nhàng hương bay Nhẹ nhàng lộc cựa nách cây Dịu dàng vương mãi tím mây ngang chiều Xem chi tiết Thơ Về Cô Gái Dịu Dàng Mộng Mơ Dễ Thương, Đẹp ❤️️ 50+ Bài ✅ Hãy Thưởng Thức Những Bài Thơ Thú Vị Về Các Cô Gái Xinh Đẹp Và Đáng Yêu Nhé. Những Bài Thơ Về Cô Gái Đẹp Các Bài Thơ Về Cô Gái Dịu Dàng Chùm Thơ Về Cô Gái Dễ Thương Chùm Thơ Về Cô Gái Nhỏ HayBài Thơ Về Cô Gái Ngân Hàng Độc ĐáoThơ Về Cô Gái Áo Đen Mới LạThơ Về Cô Gái Thôn Quê Ý NghĩaThơ Về Cô Gái Bán Hoa HayThơ Về Cô Gái Bướng Bỉnh Thơ Về Cô Gái Miền Quê Chân ChấtThơ Về Cô Gái Độc Thân Thú VịThơ Về Cô Gái Mặc Áo Xanh Thơ Cô Gái Hay Cười Dễ ThươngThơ Về Cô Gái Tóc Ngắn HayThơ Về Cô Gái Mùa Thu Hay NhấtThơ Về Cô Gái Mùa Đông Cảm XúcThơ Về Cô Gái Vui Vẻ Hay Tặng bạn đọc những bài thơ hay về cô gái xinh đẹp mà chúng tôi sưu tầm được. Em Càng Ngày Càng ĐẹpTác giả Trần Minh Hiền Em càng ngày càng đẹpAnh càng ngày càng giàTình em hơn biển cảNâng thuyền anh đi xa Biết ơn em ngọc ngàÔi dịu dàng tiên nữAnh nhặt từng câu chữXếp vần làm thơ em Em hiền ngoan cánh énBay vút trên khung trờiÔi mùa xuân diệu vợiNgút ngàn tình ái ân Cảm ơn em thiên thầnĐến cho anh hạnh phúcAnh say mê cảm phụcEm dịu dàng xinh tươi Cô Gái ẤyTác giả Dương Thế Quang TNXP cô gái ấy tuổi mười sáu trăng trònsớm đi chiều về có mẹ đón cha đưadáng liễu chưa quen gió quen mưalại giã biệt mái trường dấn bước ra bưng cô gái ấy dám bỏ phố lên rừngđạp chông gai ngăn suối vượt đèođồng phục xanh vành nón tai bèokhai hoang phục hoá những miền quê xa cô gái ấy hôm về phép thăm nhàvai ba lô tung tăng dọc sân gatay xinh xắn đã chai lỳ mưa nắngquà tặng mẹ chỉ nhánh lan rừng mới nở cô gái ấy chẳng hề biết sợdũng cảm ngoan cường ở biên giới tây namlà nữ đại đội trưởng tiền phươngxông pha tuyến lửa mở đường, cáng thương cô gái ấy trở về với đời thườngkhi chốn biên cương không còn bóng giặcthương đồng đội kẻ còn người mấttuổi xuân thì hiến tặng quê hương cô gái ấy cũng có một thời yêu đươngkhông ghế đá công viên, không chiều dạo phốmấy năm xa cách tiền phương đôi ngảhọ sóng bước bên nhau trên mọi nẻo đường cô gái ấy khi không còn trẻ nữavẫn giữ nết chuyên cần dãi nắng dầm mưadạn dày gió sương một thời khói lửathành đạt công danh tổ ấm vẫn chu toàn cô gái ấy nay đầu điểm bạccon cháu quây quần hạnh phúc thong donghương rừng, tình đồng đội vẫn giữ trong lòngđẹp lạ lùng cô gái thanh niên xung phong ! ĐẹpTác giả CHÂU NAM KIM MINH Đẹp mày đẹp mặt đẹp tay chânĐẹp dáng đẹp lưng đẹp toàn thânXiêm y lấp lánh trong tuyệt đẹpTrai tráng làng ta muốn lên gân Sắc đẹp xưa nay tựa ngàn cânBao lần đè nén mọi rõ phânChuyện sai ra đúng dời công lýOan tình thành tội tại mỹ nhân Nghiêng thành đổ nước, luận hôn quânAnh hùng mạc vận, bởi tài nhânNam nhi chi chí còn đâu nữa ?Điêu Thuyền Lữ Bố đã tỏ phân Dương phi tuyệt lắm một giai nhânĐường Minh Hoàng đế tặng hồng ân…Lộc Sơn khí phách oai hùng tướngKhông thoát tội danh phản nghịch quân Sắc đẹp thời nay nếu đem cânChẳng kém Tây Thi đại mỹ nhânAnh pho to shop mà giúp sứcRạng rỡ tinh khôi gấp ngàn lần Anh hùng đa số lụy mỹ nhânTừ thời thiên cổ đến cách tânTrai thời không khéo là mạc vậnĐi đứng làm ơn giữ tay chân !!! Nếu dòm và ngó quá trân trânRất dễ làm ta bị hư thânĐường về thăm thẳm xa dịu vợiHạnh phúc bên ta treo ngàn cân… Cô Gái Đẹp Miền QuêTác giả Trần Khiêm Cô gái đẹp miền quêGiấu nguyện thề trong mắtNgọn lau đội nón cỏNgó bò đi không về Đời tháng Hai gió trắngMột dãy nhà im nhauCó lẽ mùa trăng trọNên cửa khép thật lâu Mỉm cười khe hở sâuMột màu nâu tắm áoTrèo lên nóc nhà coiHàng cây ốm xa vời Có khi ngón tay nọĐã nhặt tro người lênCô gái đẹp than phiềnRồi tự dỗ, như điên Rồi tự dỗ, như điênTháng Giêng, rồi tháng ChínCây sắn cúi rạp đầuĐể dò thêm đặc điểm Cô gái đẹp trinh nguyênChẳng xa nhà nửa chuyếnCon chào mào kể chuyệnCon dế đậu lên đùi Trên cây sắn mùa xuânMột mảnh quần nhảy nhótCon khỉ sắp chào đờiĐể ru đời, não nê Mùa Gái ĐẹpTác giả Thiên Ân Có một mùa gái đẹpThời thiếu nữ lưng ongTuổi mộng mơ khép népNhững hẹn hò bên song Gió vi vu tà áoMơn man vị ngọt ngàoNgẩn ngơ ,chân chim sáoThoăn thoắt giữa đời nhau Phơn phớt đôi má hồngMịn màng hai gò máCười tươi mộng trắng trongMùa yêu về êm ả Chia đôi làn tóc rốiMốt đuôi gà thơ ngâyTính em hay hờn dỗiGiận hơn mấy chục giây Em non mềm như láNhí nhảnh lại hồn nhiênTrời rất quen rất lạĐời hững hờ đưa duyên Bây giờ,mùa gái đẹpEm tha hồ làm thơVội vội vàng vàng chépLời yêu thương vô bờ Lồng ngực tràn sức sốngVỗ về tuổi măng treNằm bên bờ khát vọngNhớ nụ hôn sau hè Anh thương mùa nắng gióVụng về ,nhện xe tơGiăng giăng đầu ngọn cỏThời gian xô bến bờ Về Miền Gái ĐẹpTác giả Thiên Ân Về miền gái đẹp rong chơiAnh như lạc tuổi một trời mỹ nhânThấm sâu thành ngữ nghìn năm“Gái Tuyên,chè Thái…”níu chân trong chiều Dịu dàng ,đằm thắm,tin yêu…Nết na,khéo léo lòng liêu xiêu lòngHà Thành chín nhớ mười mongDáng người thon nhỏ môi hồng đưa duyên Phẳng phiu,kín đáo ,ngoan hiềnNước hoa từng giọt thơm mềm đôi tayXa đưa thoang thoảng hương nhàiGiấu tình trong chiếc khăn tay ru mùa Nha Mân gái đẹp xa xưaCành vàng lá ngọc cho vừa lòng anhVà cô gái Huế ngày xanhĐoan trang ,nhỏ nhẹ ,duyên lành thơm tho Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơMột mùa áo tím ngẩn ngơ ngõ đờiMường So buổi sớm mai rơiThời em thiếu nữ buông lơi nụ cười Chiều chiều tắm suối mát trờiNgực tròn thiếu nữ giết thời cỏ hoaCảm ơn trời đất sinh ra!Về miền gái đẹp lòng ta quay cuồng Lòng em trỗi dậy mùi hươngBướm ong thả lối cuối đường áo bay Tặng bạn chùm 🌼 Thơ Về Con Gái Yêu 🌼 ý nghĩa nhất. Các Bài Thơ Về Cô Gái Dịu Dàng Giới thiệu cho bạn những bài thơ hay nhất về các cô gái dịu dàng. Dịu DàngTác giả Trần Minh Hiền Ngày tháng trôi qua rất nhẹ nhàngTrên dòng sông cạn nỗi niềm mangAnh chưa giây phút tìm hư huyễnEm có bao giờ yêu chứa chanEm tựa áng mây trôi lãng đãngEm như tia nắng sáng thênh thangAnh yêu em mãi trong trời đấtCầu chúc em hiền mãi dịu dàng Là Con Gái Thật TuyệtTác giả Kim Bình Hưng Em hãnh diện vì mình là con gáithích là cà và cũng thích cỏ câyluôn tươi tắn và cũng không ngần ngạiđiểm tô mình luôn đẹp với đó đây Em nhút nhát vì em là con gáichút dịu dàng lắng đọng hạt sương maihay e thẹn và cũng hay hờn dỗicũng chỉ vì là con gái mà thôi Em vậy đó dịu dàng hay mơ mộnganh cũng đừng trêu ghẹo để làm chirồi lại bảo nắng mưa ôi thật khổkhó hiểu vầy như vậy mới là em hãy cười lên vì ta là con gáinữa dịu dàng của thế giới bao laluôn như thế và sẽ là như thếchút dại khờ cá tính con gái ơi Con GáiTác giả Phục Hưng tôi yêu con gái cái thời xưaduyên dáng thôn quê lại dịu dàngtình nồng trung thủy chẵng tình phaidù mưa bão tố chẵng thay lòngtôi yêu con gái lấm tay bùnhương đồng gió nội thoãng hương thơmnhư cánh hoa sim một mối tìnhgiận hờn phút chốc rồi lại quêntôi yêu con gái tên là gáiđừng quá kiêu xa lấy tên hồngđam mê khát vọng đầy son phấnnhồi nhét ái tình một con yêu con gái áo bà bavành nón ngiêng ngiêng má ửng hồngtóc dài trong gió bên đồng lúatôi yêu con gái cả cuộc đời Em Đẹp Xinh Dịu DàngTác giả Trần Minh Hiền Em đẹp xinh dịu dàngCa ngợi hoài không chánGiữa muôn hình vạn trạngAnh vẫn còn miên man Em bao la dâng trànNhư ân tình ánh sángCho muôn đời vô hạnThắp lửa hồng mênh mang Em ngây thơ địa đàngNgọt ngào quên buồn chánTrong lời kinh địa tạngAnh niệm hoài lan man Em hiền ngoan mây ngànCõi ta bà năm thángTrái tim là bè bạnAnh dại khờ lang thang Anh Vẽ Nụ Cười Em Thật XinhTác giả Trần Minh Hiền Anh vẽ nụ cười em thật xinhEm hiền mơ mộng rất thông minhThời gian lãng đãng mùa nhung nhớNgày tháng miên man giấc mộng tìnhEm tựa sắc vàng ôi lấp lánhEm là hoa thắm thật lung linhYêu em anh nguyện cầu may mắnEm đẹp dịu dàng bến lặng thinh Cô Gái HuếTác giả Nguyên Đỗ Em vẫn thế, vẫn dịu dàng nét HuếDáng trầm hương, diễm lệ, bậc cung nươngHay mẫu nghi, công chúa giữa công đườngRất cổ điển trong cung vàng điện ngọcEm vẫn thế, như thưở vào trường họcÁo dài xinh trong nắng gió tung bayBao nhiêu chàng liếc mắt ngắm như sayEm nghiêm chỉnh bước vững vàng chẳng ngạiEm vẫn thế, vẫn dịu dàng con gáiVẫn đến trường, lên lớp, dạy sinh viênVẫn nghiêm trang, vẫn giữ nét dịu hiềnNiềm tin tưởng đọng hoài trong đôi mắtEm vẫn thế, như câu hò khoan nhặtGiòng Hương giang, thôn vỹ dạ, quanh đâyAnh lắng nghe từng khúc hát đọng đầyÂm hưởng Huế muôn đời còn quyến rũ Em Đẹp Dịu DàngTác giả Trần Minh Hiền Hoa hiền chớm nở ngát thơm hươngEm đẹp dịu dàng thật khác thườngYêu dấu tuyệt vời còn ngóng đợiEm là sương khói khắp muôn phương Em Dịu Dàng Êm ÊmTác giả Trần Minh Hiền Nhìn sâu vào vũ trụAnh thấy trái tim emÔi vàng ươm tinh túEm dịu dàng êm êm Nhìn sâu vào bóng đêmAnh thấy em rực rỡÔi hồng tươi hiển hiệnEm ngọt ngào vần thơ Nhìn sâu vào nỗi chờAnh thấy ngàn niềm nhớÔi xanh nồng hồn láEm nhiệm mầu bao la Nhìn sâu vào ngọc ngàAnh thấy em hiền hậuÔi đỏ tình kỳ lạEm tuyệt vời đậm sâu Em Dịu Dàng Hiền Như Đoá HồngTác giả Trần Minh Hiền Em dịu dàng hiền như đoá hồngCho anh khao khát mãi chờ mongEm như vũ trụ tươi rừng núiEm tựa vì sao đẹp cánh đồngAnh ước tương phùng em cuối biểnAnh mơ gặp gỡ em bên sôngĐôi mình là một tình yêu dấuEm nhiệm mầu mênh mông sáng trong Em Xinh Dịu Dàng Môi MọngTác giả Trần Minh Hiền Soi sáng bình minh rực hồngEm xinh dịu dàng môi mọngLong lanh mắt huyền hy vọngDạt dào dung dẻ thong dong Soi sáng hoàng hôn trên đồngEm xinh ngọt ngào thơ mộngCảm ơn em ngoan cánh mỏngThiên thần giáng thế chờ mong Soi sáng trời khuya quay vòngEm xinh tuyệt vời rung độngMiên man mơ màng buông lỏngEm hiền rực rỡ trắng trong Soi sáng tình yêu ngập lòngEm xinh nhiệm mầu sáng trongCảm ơn em cho đời sốngĐôi mình hạnh phúc mênh mông Em Yêu Vẫn Cứ Dịu Dàng Thương AnhTác giả Trần Minh Hiền Nghe lòng hiu hắt trong mưaƠn em ngày tháng cho vừa thiết thaEm yêu vẫn mãi ngọc ngàCho anh hạnh phúc như là thần tiênQuên đi bao nỗi ưu phiềnNhiễu nhương đời sống, gạo tiền thế gianOan khiên kín nỗi điêu tànEm yêu vẫn cứ dịu dàng thương anhBão dông đời sống tan tànhCho em cực khổ chòng chành thuyền mơTrái tim em vẫn mong chờNgày mai tươi sáng bến bờ thăng hoa Tổng hợp những bài 🌼 Thơ Về Mẹ Và Con Gái 🌼 hay nhất. Chùm Thơ Về Cô Gái Dễ Thương Sưu tầm những bài thơ hay nhất về các cô gái dễ thương đáng yêu và dịu dàng. Dễ ThươngTác giả Thiên Ân Dễ thương đậu trên vai mỏngThời gian mọc lá non tơCho anh thèm yêu, khát sốngNghìn năm nắn nót tôn thờ Dễ thương nương mình mắt biếcÔ hay , có tật giật mình !Cho nhau muôn vàn tha thiếtĐóa hoa em cầm tươi xinh Dễ thương mọc mầm tóc rốiTinh nghịch ôm chân thẹn thùngAnh sẽ làm chiếc cầu nốiĐôi ta sóng sánh về chung Dễ thương trú trên môi đẹpTrời đất bao phen say tìnhVần thơ ai vừa mới chép?Thơm tho giấc mộng nguyên trinh Dễ thương đeo mang vóc dángAnh bỏ bùa yêu sang emTâm hồn vốn hay lãng mạnVề xây biệt thự êm đềm Về Miền Dễ ThươngTác giả Thiên Ân Dễ thương mọc lá mầm nonCười mỉm chi cọp , ngon giòn thời gianĐốn tim bao giấc mộng vàngCăng tròn sức sống ngập tràn yêu thương Dễ thương mái tóc soi gươngMá hồng ửng đỏ bức tường tình yêuNào đâu gấm dệt hoa thêu ?Khu vườn ân ái chim kêu se lòng Dễ thương trăm nhớ nghìn mongPhơi gương mặt mộc ai trông đợi chờMột hôm tình rớt vai hờXin cho , em hãy ngây thơ bốn mùa ! Dễ thương khoác áo ngày xưaĐôi tà áo trắng chớm vừa nguyên trinhMột mình , đối diện , một mìnhThả tim bay bổng xinh xinh thuở nào ? Dễ thương thiêu đốt , nốc aoBẻ hoa bắt bướm nôn nao tâm hồnBên thềm hái mộng trăng nonTa và em , góc vàng son thầm thì Dễ GhétTác giả Ngô Tịnh Yên Cái tách sao vẫn nhớ bình tràCái tính dễ thương là làm pháchNếu không sao chẳng muốn làm hòa Giàn bầu đã không thương trái bíTrái bí sao vẫn nhớ dây bầuCái tính dễ thương là ích kỷNếu không sao lại “dễ xa nhau”? Mười đã chẳng thèm thương lấy mộtMột vẫn thương, chín bỏ làm mườiCái tính dễ thương là trách mócNếu không sao lại nhớ quá trời! Bánh đã chẳng màng chi đến kẹoKẹo cứ đôi khi nhắc bánh hoàiCái tính dễ thương là khó chịuNếu không sao lại nhớ dài dài Cái nồi đã quên đi cái rếCái rế sao vẫn nhớ cái nồiCái tính dễ thương – thương hổng dễNếu không sao nhớ đứng thương ngồi? Thời Dễ ThươngTác giả Thiên Ân Em dễ thương nhưng thương không dễNgày níu đêm o bế cuộc đờiMột ngày em nở nụ cườiTrăm năm thế kỉ buồn vui vốn là… Em thả hết nết na duyên dángGiọt nắng tràn mắt sáng tinh khôiChim bay mỏi cánh phương trờiNgười dưng nước lã đem lời nhớ thương Nghiêng vai mỏng đến trường buổi sớmChưa bao giờ vay mượn nụ hônNào ai cày xới tâm hồnThích em cái tính trẻ con bao giờ? Những điệu bộ ngây thơ khó tảTiếng lòng reo êm ả tháng ngàyThơ tình viết vội tặng ai?Hiệp vần vuông vức tỉnh say gọi mùa Em dễ thương tim chưa mở cửaChiều đong đưa hai đứa trộm nhìnThế là ngọn gió vô tìnhThổi qua kẽ lá thình lình xa bay Cô Bắc Kỳ Dễ ThươngTác giả Bùi Nguyên Phong Thánh thót bên tai Bản tin thu Cali thêm nhan sắccô Bắc kỳ xưa vẫn mỹ miều Em ơi! Anh cũng Bắc kỳ mẹ anh quê ở Hà TâySông Đà, núi Tản vào sử sáchSơn tinh, Thủy tinh… Hội chùa Thầy. Anh nhớ em xưa rất Bắc đài tình ái dựng trên thơ Bùi Chí Vinh có lý“Che cái nhìn rất lẳng kia đi” Anh nhớ thi sĩ Nguyễn Tất NhiênCổng trường xưa đợi đến mỏi mònĐâu? “Cô em Bắc kỳ nho nhỏ”Dễ thương… Tóc demi garcon Anh tiếc ngày xưa không tuốt kiếmRa chiêu tán gục một giai nhânNgày nay không có Thiên lý mãĐể mấy ngàn cây số thành gần. Em ạ! Mùa thu xưa lại đếnCali nắng vàng như mật York lạnh về anh thổn Bắc kỳ xưa đã có chồng. Dễ ThươngTác giả Trần Tường ViVà… mình lại nhớ ai nhiều đến thếChắc mùa Thu này riêng để mình buồnHạt mưa rớt nơi đầu nguồn cuối bểThầm ngỡ là… giọt nước mắt dễ thươngDễ thương lắm như… ngày đầu vụng dạiMuốn trao lời nhưng lòng ngại… gió ngheMuốn đặt khẽ bàn tay vào… tay ấyCho trăm năm lạc cả lối quay vềChiều buông xuống trên dòng sông thơ thẩnCon nước nào quanh quẩn chẳng đành điVẫn biết chứ, nước luân phiên ròng, lớnNhưng… hôm nay rồi… giữ lại được gì?Mùa Thu trước ai để quên chiếc láVùng tâm tư vàng nhuộm cả Thu nàyMình để quên một nhịp tim rất lạỞ bên người, sao người nỡ… không hay?Mình làm thơ chẳng để thành thi sĩChuyện của lòng dành riêng chỉ… người taMỗi một dòng là mênh mang tình ýRất đơn sơ mà… nguyên vẹn, thật thàMai đi nhé, gởi cho người ở lạiPhút yếu lòng, mình chẳng phải… mình đâuNếu có lúc người nghe hồn trống trảiĐọc thơ này và… xin nghĩ đến… nhau… Tặng bạn chùm 🌼 Thơ Chúc Tết Chị Gái 🌼 độc đáo. Chùm Thơ Về Cô Gái Nhỏ Hay Giới thiệu với các bạn những bài thơ hay về các cô gái nhỏ bé rất dỗi dịu dàng. Này Cô Gái NhỏTác giả Thảo Vân Cô gái nhỏ! Cô đang chờ ai thế?Đêm khuya rồi! Hãy mau ngủ đi thôi!Đã bao đêm cô chờ trong vô vọngMột dòng tin họ cũng hững hờ quên. Nếu thật lòng ai đâu vô tình thế?Lời thoảng yêu đã theo gió bay rồiNgười trong tim đâu còn là cô nữaCô nhớ gì? Cô đợi gì? thêm đau. Tình tan vỡ, hai người hai lối rẽHọ cất bước rồi, cô cũng đứng lên thôiHạnh phúc đến khi lòng cô rộng mởGiờ khép mi đi! Ru giấc ngủ êm sâu! Sẽ ổn thôi! Nãy hỡi cô gái nhỏ!Sáng mai này, trời lại thắm tươi xanh! Ngủ Đi EmTác giả ĐÀO DUY HK Ngủ đi em cô gái nhỏ của tôi !Suy nghĩ điều chi em sao em chưa ngủ ?Đêm đã khuya mưa ngưng ngoài cửa sổGió mong manh đêm thu đã lạnh rồi. Ngủ đi em cô gái nhỏ cuả tôi !Khép làn mi gửi nhớ người trong mai thôi, nắng lên và gió lộngThả hết đi ưu tư với muộn sầu. Ngủ đi em bé nhỏ của tôi ngưng rơi mắt môi đừng ngấn năm sẽ trôi lòng người dời đổiKhóc chi em nhạt má lệ dưng sầu. Ngủ đi em bé nhỏ mong manhVùng hoang mạc em về mạnh mẽGió heo may chút rơi chiều tháng bảyBước đi em, có anh đợi cuối đường. Một Cảnh BéTác giả Haldy Lam Có cô gái nhỏ trên cánh đồngChân trần đạp cỏ tay cầm hoaTiếng hát ngân nga vang theo gióĐôi mắt cong cong má ửng hồng. Mới lớnSưu tầm Thướt tha e thẹn tuổi mười lămTrong sáng vô tư học, làm chămBóng cô gái nhỏ dần trang lai chưa biết, sống âm thầm. Bài Thơ Tôi Viết Về EmTác giả Đông Hòa Em có biết bài thơ tôi đang viếtKể về em cô gái nhỏ dịu hiềnNơi đâu xa bóng dáng đứng lặng yênNghe ấm áp như chuyện tình đang chép Đôi ta như một bài thơ đẹp ýCuộc ân tình duy nhất giữa đời thườngBao vấn vương luyến ái ở trong timNhư vang vọng như chìm trong huyền ảo Ta bên nhau nhìn trăng sao đảo khuấyNhững ngôi vàng lấp lánh xoáy hồn taNghe hơi nóng ấm từ đâu rất lạTruyền qua người lơi lỏng phút yêu đương Rồi nhìn màn đêm trườn đi hối hảSáng bình minh sương khỏa nhẹ môi emiểm tô thêm cho hương sắc tình nồngTrong hạnh phúc bài thơ hồng tôi viết Cảnh Xưa Còn ĐóTác giả Nguyen Dinh Tien Hỡi cô gái nhỏ mộng mơ!Có còn thương nhớ đến bờ bến xưa?Bao năm theo lá vèo đưaNgang qua trước cửa song thưa bời bời Em đi biền biệt phương trờiMà chưa hề có một lời từ lyNgàn năm còn khối sầu biAnh hóa giải, mấy đời thì mới xong? Cho Em Lại Là EmTác giả Huỳnh Thị Mỹ Mừng Em một cô nàng chưa lớnDáng em bé nhỏ chập chờn mỏng manhEm là ánh sáng màu xanhEm mơ bao giấc mộng lành bên nhauAnh là vầng thái dương caoAnh sáng như một ngôi sao xa quáCó lẽ anh là biển cảChẳng muốn thuyền em bơi ra nơi đóEm chỉ là cô gái nhỏYêu thầm anh, em muốn ngỏ bao lầnCớ sao trong dạ phân vânAnh chỉ là anh không cần em nữaEm về khóc giữa đêm mưaCho em là em hồi xưa anh nhỉ?Em ước mình sẽ quên điBao hạnh phúc cùng tri kỷ như anhCho em lại là ánh sáng màu xanhVà không có bóng hình anh trong đó Chuyện Đống RơmTác giả Trần Thản Chuyện kể rằng có cô bé ôm hạt thóc vô tình vương ở gái nhỏ dường như không nẩy mầm rồi lớn mãi trong cô. Có bà Tiên già một hôm biết cử chàng Hoàng tử xuống bên cọng rơm Bà kết sợi chỉ duyên thắm cùng nàng nên chồng vợ. Cô gái ấy giờ đã thành thiếu thóc kia cũng được hóa thân đống rơm mãi phơi ngoài nhân ngày ngày cho đi nhũng cọng rơm. Hoa ThuTác giả Hoa Hạ Em vẫn là cô gái nhỏVới anh lần gặp đầu tiênEm đứng tần ngần trên ngõĐể anh rạo rực con tim Rồi đôi ba lần gặp gỡEm vẫn ngượng ngùng không nhìnĐể anh nuôi niềm hy vọngMong được hòa chung con tim Thời gian thấm thoắt trôi quaKỷ niệm dày theo năm thángGiờ đây mái tóc em dàyGăm đầy những cánh hoa bay Ôi cánh hoa lưu lạc ấyLàm thơm hương dậy tóc aiBướm ong bay qua tưởng thậtBay lên bay xuống tìm hòai Anh, người khách thơ đến muộnMùa thu nay đã xa vờiĐông sang lá vàng rơi rụngHoa thu ai hái mất rồi Nhưng trái tim anh chỉ biếtCó em và có em thôiEm là bông hoa đẹp nhấtCho thơ, anh, và cả cuộc đời. Thưởng thức những bài 🌼 Thơ Về Con Gái Rượu 🌼 hay nhất. Bài Thơ Về Cô Gái Ngân Hàng Độc Đáo Tặng bạn chùm thơ hay về các cô gái làm nghề ngân hàng phải làm việc với những con số mỗi ngày. Gái Ngân HàngTác giả Lê Gái Quanh năm bận bịu với đồng tiềnHọ bảo em là sướng tựa tiênChị đến vui lòng khen dáng đẹpAnh đi mát dạ nhớ tâm hiềnCài then để giữ bền dân nướcMở khoá mà sinh lợi cõi biênHết đếm rồi trao ngày lại thángQuanh năm bận bịu với đồng tiền Em là cô gái tín dụngSưu tầm Chào em cô gái tín dụng ngân hàngNghe qua đã biết em vững vàng thayChỉ cần khách nói muốn vayĐồng bằng, miền núi có ngay sẵn sàng Nhiều người hỏi con gái sao làm tín dụng?Rằng đây là việc của các chàng traiNhưng đâu phải ai cũng giống aiMột khi đã quyết, KPI thật nhẹ nhàng Nghề tín dụng cực lắm ai ơiChạy loanh quanh khắp nơi sớm tốiNgày qua ngày với bữa cơm vộiLàn da nâu rồi cũng hoá mặn mòi Có ai biết được những đêmCặm cụi ngồi làm hồ sơ cho kháchTiếng bàn phím lạch cà lạch cạchGió cũng buồn nên chẳng chịu ghé ngang Hỏi cô gái sao đến giờ vẫn ế?Vì chẳng đâu thời gian hẹn hòXung quanh bạn bè thay nhau cướiThầm nhủ rằng “Mình chưa vội lắm đâu” Có những ngày cảm thấy chông chênhChỉ biết buồn thở than với mẹ“Nghề Banker cực lắm mẹ ơi!”Hay con về, không làm nữa được không? May cũng chỉ là suy nghĩ thoáng quaĐến hôm sau lại chẳng thấy có gìVội thật nhanh thì thầm với mẹBảo mẹ rằng “Con nghĩ lại mẹ nha!” Có những ngày hạnh phúc gọi tênDuyệt giải ngân, khách vui tươi mừng rỡSếp lúc nào cũng ân cần giúp đỡĐồng nghiệp thì ai nấy cũng đáng yêu Này cô gái ơi, luôn lạc quan lên nhéPhía trước còn nhiều điều tốt đẹpMọi chông gai cũng chỉ là thử tháchLuôn vững vàng, tin chắc sẽ thành công Nếu ai đó hỏi rằng cho quay lạiCó chọn nghề tín dụng nữa không?Tôi sẽ mỉm cười chẳng cần do dựChắc chắn rồi không phải hỏi lý do. Em, cô gái ngân hàngTác giả Hồng Chung Em – cô gái Ngân hàng Ngoại thươngYêu thiết tha từng con sốNhững con số như cuộc đời rộng mởMang tình em đến với mọi người Từng đồng vốn em traoĐang đổi mới cuộc đờiXóa đói, giảm nghèo, cho dân mình bớt khổĐừng chê nghề em, toàn là con sốKhô khan “nợ – có” đời thườngNhững con số, không khô khanNhững “nợ – có”, chẳng đời thường Tất cả chứa tình em trong đóTừng đồng vốn em traoĐang làm đẹp cuộc đờiCho bến cảng đông vuiCho lúa vàng trĩu hạtCho trẻ cười vui, ca hátCho mẹ già bớt những lo toanEm – cô gái Ngân hàng Ngoại thươngYêu thiết tha từng con số. Phải lòng cô gái ngân hàngSưu tầm Trót phải lòng em – cô gái ngân mở sổ tình yêu không kỳ hạnLãi yêu thương đến kỳ em nhập gốcSố dư thật nhiều, anh chẳng tất toán thẩm định trái tim anh có đủ?Thêm tài sản, cam kết quan tâm emHạn mức tình yêu anh luôn muốn tăng xét duyệt dựa vào yêu thương năm lưu động ròng anh giữ là hạnh phúcKê rút vốn anh hứa chẳng dùng saiĐịnh giá đến kỳ tình yêu không giảm giáDòng đời biến động, ta sẽ cùng vượt đứa trẻ cùng mái nhà cho anh tăng xếp hạngHệ số tài sản là 1, em nhớ đừng chia 2Thông tin tín dụng anh hiện chẳng yêu aiDư nợ yêu thương chuyển vào em mãi mãi. Tâm sự cô gái ngân hàngTác giả Võ Thị Nhi Em về nhà khi nắng đã vụt tắtPhố đã lên đèn mây đen vần vũEm tạm dừng chân tìm nơi trú ngụChắc giờ này anh chưa ngủ… đợi cơm. Nghiệp ngân hàng là thế không hơnSáng ăn tạm xôi, giản đơn đến thếBữa cơm bên chồng đâu có dễEm biết anh buồn… anh để trong tâm Đã có lúc em nước mắt rơi thầmThấy nhà người ta mâm cơm cà dưa mắmNhưng sum vầy bên nhau, đông đủ lắmCòn em….Cơm vừa xong đã đến giờ đi ngủChẳng kịp về tíu tít chuyện cơ quanChẳng thể dạy con như bao bà mẹ khácChẳng mấy khi vào bếp nấu bữa cơm ngonChẳng thể đỡ đần khi chồng con đau ốmMột mình anh lầm lũi sớm hôm. Em biết…Nhiều người lắm lời mà dị nghịAnh chồng này có vợ cũng như khôngHọ nói anh làm đàn ông mà tranh phần vào bếpCó một mụn con, vợ chẳng biết đón biết đưaMẹ già thì cày cuốc tới ban trưaChẳng bao giờ thấy dáng dâu hiền dâu thảo…Nhưng anh vẫn vỗ mình mà tự bảo Đàn ông biết nấu ăn ngon là yêu vợ yêu conThú tôi thích trốn tìm khi đưa con đi họcCòn hơn các anh ngồi trong vàng bọcChỉ biết chụng cốc, tung hô đàn ông đích thựcEm biết… Anh đã chạnh lòng! Rồi mỗi năm thêm một tuổi mớiCon mình đã lớn… Em vẫn sớm hômEm thấy anh vẫn ngoảnh đầu khoe với người bên cạnhVỢ TỚ LÀ CÔ GÁI NGÂN HÀNG ĐÓ ANH!​ Em là cô kế toán ngân hàngTác giả Đình Thu Chồng chứng từ cao vútXếp thành hàng uy nghiLàm công việc kế toánNghỉ ngơi được mấy khiChép chép lại ghi ghiSuốt ngày rồi suốt thángCứ mỗi chiều mỗi sángChứng từ đến rồi điCăng thẳng như ngày thiMắt không rời máy tínhĐôi bàn tay tròn trĩnhVẽ nên một bình minhNhững con số vô tìnhLàm tóc em lóng lánhCó nhiều đêm thầm lặngEm đếm thời gian miền ngược miền xuôiBao liên hàng đi, đếnNợ, có vô bờ bếnQuay tròn theo thời gianVốn về khắp xóm làngLúa vàng thêm trĩu hạtBản tình ca thánh thótVang lên giữa chiều quêCó phải niềm đam mêGiấu trong từng con sốNhư đồng bằng châu thổÔm choàng lên dòng sôngCó phải em ước mongLàm cho xong kế hoạchMọi chế độ chính sáchPhải chi li rõ ràngLàm kế toán ngân hàngNhư em từng thổ lộTính sai một con sốLà khổ suốt cuộc đờiSông đổ về muôn nơiHạt phù sa màu mỡLàm kế toán rất khổNhưng dâng đời nở hoaAnh viết vội lời caDành riêng cho em đóKhẽ nhắn thầm với gióCòn có một tình yêu. Em Cô Gái Ngân HàngTác giả Nguyễn Văn Doãn Như con ong đi tìm hoa lấy mậtDâng cho đời vị ngọt và hương thơmMột tình yêu, một trái tim nồng cháyCô gái ngân hàng, anh xin hát về em Một nhịp cầu đang bắt qua sôngMột con tàu vượt qua biển đôngNhững cánh rừng xanh, phủ nhanh lên đồi trọcNhững búp chè non, mơn mởn hương đờiNhững tầng nhà cao, vẫy gọi mặt trờiRừng cõi bạc ngàn, lấn biển con thoiNhư thể có em, cô gái ngân hàngNhư thể có em, góp một lời ca. Đi bên em khi mùa đông lá rụngNghe trong lòng rạo rực mùa xuân sangMột niềm tin và ước mơ rực cháyNghe đất nước mình đang vươn tới tầm xa. Mặt biền hồ mây nước lung linhĐiện sáng lên đẹp như ngàn saoĐiện tới vùng cao, hạt muối lên miền ngượcRuộng lúa bờ rau xanh mãi chân trờiMở rộng cửa ô đến tận muôn nơiTìm thấy mạch dầu ở tận biển khơiNhư thể có em, chung sức xây đờiNhư thể có em, góp một niềm vui. Như con ong đi tìm hoa lấy mậtDâng cho đời vị ngọt và hương thơmMột tình yêu, một trái tim nồng cháyCô gái ngân hàng, anh xin hát về em. Đọc ngay những bài 🌼 Thơ Chúc Mừng Sinh Nhật Con Gái 🌼 hay và ý nghĩa nhất. Thơ Về Cô Gái Áo Đen Mới Lạ Sưu tầm những bài thơ độc đáo về cô gái áo đen đầy mạnh mẽ nhưng không làm mất đi nét dịu dàng của người con gái. Áo đenTác giả Nguyễn Thanh Khê Hôm nay em mặc áo đenThay cho chiếc trắng mặc quen mỗi màu huyền diệu đẹp thayTrông ra lịch sự mấy ai sánh cùng! Nhìn em nhớ chữ thuỷ chungChan hoà đằm thắm tận cùng đơn sơ!Đen màu thầm kín ngây thơMàn đêm tĩnh lặng bất ngờ lung linh… Này em! anh nói thật tìnhMàu nào em mặc cũng xinh như thường!Vì lòng anh đã trót thươngTrắng đen đen trắng tỏ tường lòng anh! Màu Áo ĐenTác giả Triệu Nguyên Tâm Thu vàng em mặc áo đenNhìn sâu đáy cốc lên men rượu sầuChiều về u uẩn mắt nâuNgười xa song cửa bóng câu dặm trường. Xa rồi mới nhắn là thươngLúc gần chẳng nói tình vương mặn nồngBài thơ anh gửi như khôngKhông cần em biết chất chồng nhớ mong. Trong tay ôm lấy một vòngVòng eo thon nhỏ trong lòng cúa anhGiận anh mắt lệ long lanhSao anh bỏ mất một gành mộng mơ. Giờ đây lệ nhỏ đôi bờTrách anh sao quá hững hờ tình rơiPhải chi anh ngỏ một lờiĐôi mình đã có cả đời gần nhau. Đêm nay em nhói tim đauLệ nhoà thấm gối chăn nhàu phòng loanThân em ngà ngọc no trònHải đường vẫn đợi mỏi mòn đam mê. Anh ơi! Anh hãy quay vềTình em dậy sóng môi kề ngó senBuông rèm em cởi áo đenBờ vai ngập nắng cài then đợi chàng. Goá Phụ Áo ĐenTác giả ĐTH Nhã Vy Cả bầu trời áo xámNhững giọt lệ buồn rơiNàng goá phụ áo tơiXiêm y mầu buồn sẫm Tháng một sầu u ámNhững giọt lệ buồn rơiKhóc thương cho cuộc đờiSầu vương bao sầu đậm Giá lạnh băng mướt thấmNhững giọt lệ buồn rơiNàng khóc đời chơi vơiMang mầu đen ảm đạm Bầu trời cả mầu sámTháng một buồn tả tơiGoá phụ mãi chơi vơiBờ mi hoen ướt đẫm Sương phủ mờ lối thẳmĐường về bỗng buông lơiSầu u kiếp con ngườiMầu đen goá phụ ngẫm Kiều Huỳnh Chị TôiTác giả Nguyễn Ngọc René Áo đen mặc năm bốn hai tuổiBuồn miên man như suối theo dòngÁo dài màu đỏ nhớ mongMùa thu năm cũ nghe lòng thiết là lúc tuổi đà năm támHình vào khung ảm đạm lá vàngSông về lặng chảy mênh mangCuốn theo chiều nước một hàng lá khô….Kìa áo sọc ca rô đeo kínhMắt nhìn xa tận đỉnh thu sầu ?Nét kia sao vẻ buồn sâu …Hoa hồng trang điểm lại rầu vì sao…?!...Vào năm đó ngọt ngào sáu chụcXuân đã qua mỗi lúc xa vời…Bây giờ thì được thảnh thơiVề hưu an dưỡng mộng đời chiêm bao….Áo vàng chụp thì thào tay vịnhVào cành cây yên tĩnh hôm nayHăm hai tháng chính là ngàyHai ngàn mười sáu đăng ngay tường nhà… Tặng bạn chùm 🌼 Thơ 20/10 Tặng Bạn Gái 🌼 hay nhất. Thơ Về Cô Gái Thôn Quê Ý Nghĩa Giới thiệu với mọi người chùm thơ hay về các cô gái thôn quê dịu dàng. Yêu Em Cô Gái Thôn QuêTác giả Gia Long Hp Yêu rồi cô gái thôn quêChẳng son chẳng phấn mà mê em rồi !Sắc đào tô thắm làn môiHương thầm thơm tóc làm tôi phải lòngVành tai như cánh diều congMắt sâu đáy giếng mát trong ban chiềuLàn da trắng tuyết tựa KiềuBúp măng năm ngón mĩ miều thua em vào buổi sớm maiChim ca gà gáy con nai gọi bầyNắng lên sân thóc phơi dầyCây rơm vàng óng ngáng mây lưng trờiĐàn gà thong thả dạo chơiChục con lợn béo đương xơi cám còMấy tên cẩu mới ăn noVô tư nằm ngáy phì phò góc sânTrâu ,bò dậm rịch bước chânAo sâu đầy cá con gần con xaĐồi keo xanh lá bao laNương ngô bãi đỗ dài xa chân trời… Con Gái Thôn QuêTác giả Huỳnh Lâm Phong Hương thơm mái tóc nàng dàiThế gian ai cũng miệt mài say mêÔi người con gái thôn quêMộc mạc chân chất làng quê đậm tìnhAi về cũng thấy ngước nhìnMiền quê có những chuyện tình rất hayPhương xa khắp chốn đến đâySẽ thấy nồng nàn mê say tình người Cô Gái Nông ThônTác giả Nguyễn Văn Thái Em – cô gái thôn hươngTuổi mười bảy căng đầyĐôi vai săn tròn lẳnDạn dày nắng gió sương Mùa lại mùa vất vảNắng rám hồng đôi máCon bối đắp thêm dàyNgăn sông Hồng cuộn chảy Em chẳng ước gì hơnSao cho đẹp làng thônSao cho đồng xanh lúaSao đẹp nhất tâm hồn Đôi bàn tay xinh ơi!Sạm màu ngăm nắng xóiĐất lấm láp bao ngàyBờ sông Hồng gió xối Ở đâu cho đẹp hơnĐồng quê ta em ơi!Ở đâu xanh thắm hơnLúa đồng ta em hỡi! Chiều nay nơi rất xaHát tặng em bài caTrên trang thơ nhỏGửi về nơi chân trời. Em sẽ hát bài tình ca trên lúaTác giả Phú Sĩ Em sẽ hát bài tình ca anh nhéCó cánh cò gánh nặng nợ tình quêCó đồng chiều làn khói tỏa trên đêHương lúa chín nhà nông về quang gánh Em sẽ hát chiều ngọt lành biển lúaLụa xanh màu uốn lượn múa trao duyênMây lững lờ xua hết nỗi ưu phiềnChú mục đồng cười ngả nghiêng hớn hở Em sẽ hát lời bài ca duyên nợDưới trăng vàng trăn trở mấy mùa xaThuở anh đi hẹn ước buổi giao hòaTình thắm mãi bao thiết tha mong đợi Em sẽ hát Bài tình ca còn dởTiếng sông dài thương nhớ mãi còn đâyDẫu bao năm mùa nước nỗi hao gầyCâu vọng cổ vẫn đong đầy tình nghĩa. Gái quêTác giả Hồng Ngoãn Thân em bùn đất nhuộm màu nâuHạt giống em ươm sẽ đẹp màuNắng đổ trưa chiều em vẫn mảiMồ hôi thấm đẫm giữa đồng sâu Chốn quê vất vả em từng trảiPhố thị đèn hoa chẳng dám cầuPhận gái quê nghèo em thấu hiểuĐầu hôm sớm tối chẳng buồn đâu ! Gái QuêTác giả KIM MINH CHÂU NAM Gái quê duyên dáng thật thàHương đồng cỏ nội mặn mà đôi mươiCó lần ghé vội miền xuôiLỡ sa ánh mắt, hồn tôi bềnh bồng ! Gái quê chân chất thật lòngThơm tho lúa mới, hương nồng nếp thanMưa dầm, nắng dãi chói chanBộn bề đồng áng chẳng than nữa lời Gái quê trong sáng rạng ngờiChu toàn chữ hiếu, trọn đời song thânBao năm chẳng bận tình nhânLo phần huynh trưởng, lo thân đệ hiền Gái quê cuối miệt Bưng BiềnBên kia cầu đất, thôn điền xa xaĐoan trang chiếc áo bà baDịu dàng thùy mị nết na ngọt ngào Gió nam thổn thức năm nàoThuyền xuôi bến nước, rì rào bờ đêGiọng hò, điệu lý xàng xê…Lòng tôi nhớ mãi chân quê miệt vườn! Tặng bạn những bài 🌼 Thơ Về Cô Gái Tháng 6 🌼 hay nhất. Thơ Về Cô Gái Bán Hoa Hay Đọc những bài thơ hay về gái bán hoa đầy ý nghĩa. Gái bán hoaTác giả Vũ Nguyên Những cô gái tuổi đôi mươi rất trẻChọn cái nghề cho kẻ khác mua vuiTuổi xuân thì sao hoài phí em ơiĐi bán hoa cho người đời khinh ghétDù nắng Hạ hay mùa Đông lạnh rétMặc h-ở h-ang để tiếp khách vào raCó bao giờ em nghĩ đến mẹ chaNếu biết được thì xót xa nhiều lắmCũng xinh đẹp và môi hồng má thắmCũng mặn mà đầy duyên dáng như aiVì khó khăn hay mê đắm tiền tàiMà em lại bán thân mình em hỡiTrong quán hàng ánh điện mờ giăng lốiBán nụ cười em đổi lấy bạc xanhRồi mai sau khi liễu héo rũ cànhHỏi ai còn cần nhành hoa tàn rũCớ tại đâu em để đời trinh nữTàn tạ dần trong vẫn vũ cuồng quayTiền em cầm đời hoa cũng trao tayCho những kẻ cuồng say tìm vui thúKhông chồng con cũng đâu nào quả phụLúc về già em lữ thữ mình emTừng canh khuya lệ rơi ướt gối mềmGÁI BÁN HOA mang nỗi niềm ai hiểu. Xin lỗi, em là gái bán hoaTác giả Chẳng Là Gì Cả Em xin lỗi, em là gái bán hoa,Thân nhơ nh-uốc mặc người ta chà đạp,Em xin lỗi kiếp này mình không hạp,Vì em đây là cô gái bẩn gian trôi, cảm xúc đã hóa trơ,Về đi nhé đừng chờ mong em nữa,Tuổi thơ ngây em bụng mang dạ chửa,Vì yêu nhầm một đứa quá sở đã khuya thôi hãy về đi anh,Em còn phải kiếm tiền dành gửi mẹ,Thương con nhỏ giờ tuổi đang bập bẹ,Tấm thân này sao xứng đáng với anh?Nước mắt rơi nhiều lúc em dỗ dành,Bao cay đắng vẫn lặng thầm nuốt lấy,Tại số trời cho em làm cô gái,Đi bán “hoa” sao em dám yêu ai? Thương em cô gái bán hoaTác giả Hà Văn Năm Xin làm những hạt mưa em cô gái “bán hoa” đầu em anh thấy thật đời sô đẩy tha phương chốn em tàn tụy yếu hoa hết sắc từ đây mất rồi…Xưa em đẹp quá đi bao trai tráng đứng ngồi không em lại lỡ ” làm tiền”Bán thân cho kẻ dở điên dở chùa chúng ném lung nhau xâu xé tận cùng đời thân em đã khốn ma nào dám ngủ chung nữa cười lịm tắt trên ôi số phận nổi trôi bọt như một kiếp sống trinh phẩm hạnh mang theo bên đâu đến nỗi em ơi!Đời gọi em “gái làng chơi” đát cho em quá đi chi trả nợ cho đời được mưa hạt mãi thêm tan nhơ nhuốc thân gầy em xin còn nốt quãng gọi em gái làng chơi nữa mà. Cô bán Hoa ĐêmSưu tầm Em đứng nép bên hè phố vắngNhư loài dơi nấp bóng hang sâuLàn môi son nhợt u sầuChập chờn ánh sáng nhạt màu sương rơi Em đang đợi một người không hẹnChẳng kể ai lận đận bước quaChút tình hoa dại mưá thưàHiến dâng tất cả chẳng chưà cho em Từng đêm tối êm đềm tóc rốiMá phai duyên đẫm gối thẹn thùngÔm lưng áp mặt bùng nhùngBàn tay lóng ngóng lạnh lùng chơi vơi Người khách lạ lạc loài hoang dạiCon mèo rừng tê tái muà trăngEm chờ thân phận bẽ bàngTình sầu tủi hận dở dang lỡ làng Men rượu cặn điếm đàng cay đắngVệt thời gian trĩu nặng đôi vaiNhục nhằn nhơ nhuốc canh dàiChăn nhàu váy ướt tháng ngày lầm than Em đã khóc trần gian ghẻ lạnhKiếp phận nghèo cám cảnh hoa rơiCôn trùng thảo vật say rồiNhà ai đèn tắt xa xôi mịt mờ Rồi kéo vội dải đào yếm luạBước chân đi sa đoạ thương đauChút tiền ân ái đêm thâuNuôi cha dưỡng mẹ tuổi già quạnh hiu! Bán HoaTác giả Hồng Dương Em là cô gái bán gì đây!Chẳng bán tình đâu chỉ bán hoa,Hỡi người quân tử tính cho hai bên nhẵn, tròn hai bó,Tình một đôi thôi,chỉ môt đứng bên tình , hoa thắm sắc ,Tình về với bạn, bạn đi nên tình chỉ đem trao gởi,Trên chiếc thuyền chênh phủ xanh rêuHõi người quan tử nếu có thèmVài trăm sẽ có bó hoa em.… Tổng hợp chùm 🌼 Thơ Về Cô Gái Tháng 4 🌼 hay nhất. Thơ Về Cô Gái Bướng Bỉnh Gợi ý bạn đọc những bài thơ hay về cô gái bướng bỉnh. Cô bé bướng bỉnhTác giả Mực Tím Trời thì lúc nắng , lúc mưaCòn em cũng thế , anh thừa hiểu em..Yêu em thì nói dịu êmKhông thì em giận , chẳng thèm ngó đâu…Mặc cho anh cứ ưu sầuEm đây nhất định , giận lâu mới chừa….Yêu anh biết mấy cho vừaNhưng là con gái, nắng mưa thất thườngMong anh hiểu rõ tận tườngĐể tình ta mãi , yêu thương trọn đời…. Người Yêu Bướng BĩnhTác giả Tulipdenus Em cô gái bướng bĩnh của lòng anh… Anh muốn nói em ơi đừng bướng bĩnhMà ngồi đây cho anh kể trắng đenTrong cuộc tình anh – chỉ có emEm đã hiểu cớ sao còn hờn trách? Chẳng có chi mà, em đừng khócĐể chiều nay mây cũng đổ lệ rơiEm nhìn xem, anh đã ướt áo rồiBởi em khóc trời đổ mưa theo đấy! Nè, quay lại đây hãy nghe anh phân giải,Chiều hôm qua anh chẳng đến đúng giờMà phải thôi, em phải nghi ngờBởi sau lưng anh là bóng hồng khác… Nhưng em ơi đừng vội vàng hờn mátBóng hồng kia chỉ là bạn thường thôiAnh cũng kể cô ấy về em rồiVà anh kể…kể thật là hạnh phúc! Bởi hôm qua người ta cần anh giúpKhông kịp hẹn em anh cũng đau…thiệt là đauBởi anh hiều rằng em sẽ đợi, sẽ sầuNên anh đến vội, em nhớ là anh cũng ướt… Hôm qua anh ướt vì vội vàng lấn lướtTrên đường đông như chỉ có một mìnhAnh chạy như bay để gặp nhân tìnhNên áo ướt đẫm mồ hôi thương nhớ! Kìa nhìn xem em, hoa kia mới nởThật xinh tươi, nhưng thật chẳng bằng emNếu không tin em thử cười xem,Anh bảo đảm cả đất trời nghiêng ngã Nói em nghe, em là tất cảLà niềm tin, là động lực đời anhAnh yêu em, yêu tha thiết chân thànhĐừng giận nhé em, người yêu bướng bĩnh! Em Trong Mắt AnhTác giả YÊU THOÁNG QUA Anh từng bảo em cô nàng bướng bĩnh »Nhưng tâm hồn đầy chân chính thiện lươngDù hôm nay còn xa cách dặm đườngNhưng sẽ nguyện dâng tình thương em mãi. Dẫu nghịch ngợm nói năn không ngần ngạiThật ra thì trong dạ lại thánh nhânNghĩ về Em anh chỉ muốn được gầnĐem tất cả những ái ân trao tặng. Người thường dỗi , mắn em sao thức trắng »Nhiều đêm làm anh lo lắng không yênCớ vì đâu lại thích chuốc thêm phiềnSầu tư lự rồi luân phiên mất ngủ. Em trong mắt anh một tình yêu bất hủ »Ước mai này cùng hội tụ bên nhauVén nồng hương tô cuộc sống đượm màuVun nghĩa nợ cho ngày sau hạnh phúc. Tặng ngay cho bạn chùm 🌼 Thơ Về Cô Gái Tháng 3 🌼 thú vị nhất. Thơ Về Cô Gái Miền Quê Chân Chất Tặng bạn những bài thơ hay nhất về các cô gái miền quê chân chất, mộc mạc, dịu dàng. Phận Gái QuêTác giả Đinh Kim Chung Quanh năm ruộng nương đồng cỏCập kê đến tuổi trăng trònGái quê ngóng ra đầu ngõMắt như hoa nhú nụ non Gái quê không phấn, chẳng sonBước chân dập dìu lên phốThấy nhà đẹp, thấy xe conQuần Jeen, váy đầm loang lổ Gái quê vơi dần xấu hổPhố vui hơn cả hội làngXá gì môi xăm mày trổVẽ vời giấc mộng cao sang Như chim khuyên hót ca vangLưỡi cong sóng tình BebopChéo chân nhịp bước rộn ràngTừng đêm quay cuồng Hiphop Gái quê không còn ngu dốtQuen dần với việc nói điêuBiết bao chàng Đông ki sốtKiếm vung theo dáng yêu kiều Gái quê đã thích tiền tiêuĐã say bạc vàng kim khốThích ga lăng, thích yêu chiềuThích thành hotgirl nhí nhố… Một ngày gái quê rời phốNhớ quê hương, nhớ xóm làngGái quê trở về đất tổNước da như lúa chín vàng Gái quê giấc mộng dở dangBước chân âm thầm xóm nhỏBuồn cho một kiếp đi hoangĐêm dài tấm thân vò võ Gái quê hình hài loang lổNhiễm vào thứ bệnh nan yMới hay đời là bể khổĐường xa gãy gánh xuân thì Lá vàng tiễn lá xanh điMẹ cha gái quê khóc ngấtTrời cao như thấu điều chiTrút mưa xối từng thớ đất Khói nhang trên đồng phảng phấtTrên cây chim cú hót vangMột giây cõi trần tất bậtSon môi đã vẽ thiên đàng Em gái miền quêTác giả An Giang Bùi Đường vắng chiều đông gió lạnh vềThương người em gái chốn miền quêNhà neo con bé chồng xa vắngNhấm nhẳng mưa giăng kín lối về. Mong manh áo vải tấm thân gầyCàn khôn trĩu nặng gánh trên vaiNuôi con vất vả quên ngày thángThấp thoáng chiều tà xuân sắc phai. Gái quêTác giả Dạ Yên Tui đây miệt gái lúa thơm nà…Thiệt bụng mần sao hỏng dối ngoaCó quởn ghé dìa quê một chuyếnRắp gì cứ ở lợi đường xaMình ên chớ biết ưng người lạNợ rặt trình thưa đón lộ raPhận gái trầu cau theo sính lễTheo chồng … bỏ lúa miết rồi đa… Họa Đề Gái QuêTác giả Viễn Phương Gái quê vừa mới năm mươiCó đâu già chát như người than vanChỉ là đôi chấm tàn nhangVây quanh nét ngọc, bên hàng mi xanh Má hồng có chút nhăn nhănNhụy hoa hơi nhạt, hương trần ủ êNếu mà ai bỏ ai chêThì cho đây được lượm về nâng niu … Gái quêTác giả Minh Đồng Con gái quê tôi rất thật thàCái người cái nết chẳng gian ngoaQuanh năm quanh quẩn cùng đồng ruộngCả tháng quây quần ngại tỉnh xaLòng dạ thẳng ngay không úp mởTính tình chất phác toạc bung raNhưng đừng thấy dễ mà khinh thịGia giáo nho phong …giữ lễ à!!! Gái giả Cong Chinh Nếu được chọn kiếp đời sauNhất định sẽ chọn thật mau Gái hiền!Gái hiền không phải là tiênChỉ là con gái ở miền thôn quê. Đừng vội tưởng nghèo mà chêLàng tôi vẫn có, phu thê đượm tìnhGái “Quê” mộc mạc nét xinhKhông đua son phấn, bóng hình nhẹ tênh Đảm đang bên suối thác ghềnhTóc ai gío thổi bồng bềnh che vaiGần bên thơm thoảng hương nhàiChân tay nhanh nhẹn giỏi tài nhờ siêng Tháp cao chuông đổ linh thiêngTham gia kinh lễ, trống chiêng hội hè“Gái hiền” luôn biết lắng ngheLời hay tiếng tốt không khoe mình tài Nghe rồi nhận định đúng saiMiệng cười vui vẻ ghi bài trong tâm… Sưu tầm những bài 🌼 Thơ Về Cô Gái Tháng 2 🌼 độc đáo nhất tặng bạn đọc thân yêu. Thơ Về Cô Gái Độc Thân Thú Vị Tặng bạn những bài thơ hay nhất về các cô gái độc thân. Cô Gái Độc ThânSưu tầm Độc thân buồn lắm ai ơiNhưng mà được cái thảnh thơi cuộc đờiKhông mơ những chuyện xa vờiBiết ngày mai đó cuộc đời ra saoSáng ra thịt nướng bún xàoChiều về cơm bụi cháo rau lề đườngMột mình một ngựa vững cươngNgao du khắp chốn thiên đường nơi đâuĐôi khi có chút buồn rầuNhưng mà chuyện vặt chẳng sầu được taNgày sau ai chẳng ra maBây giờ còn sống thì ta còn làmRượu bia, bia rượu chẳng hamTại vì tiếp bạn phải làm ít lyĐộc thân vui tính nhiều khiĐêm về lặng lẽ tức thì buồn hiu. Nỗi Khổ Của Gái Độc ThânSưu tầm Gái độc thân có sướng không?Trời ơi ai muốn “ế chồng” chi đâuChẳng qua “cá chửa cắn câu”Cho nên vờ phải lắc đầu làm caoChứ trong lòng buồn biết baoKhi mà mãi chẳng anh nào “rước” cho Mẹ thở dài, bố thì lo“Bom nổ chậm” có hẹn giờ được đâuThỉnh thoảng nghe một đôi câu“Gái già khó tính” mà rầu ruột gan Mỗi khi nhà có cỗ bànAi ai cũng bảo “để làm mối cho”Cuối ngày chẳng có ai chờLúc nào cũng chỉ “bơ vơ” một mình Bạn bè đã có gia đìnhCon cái ngoan ngoãn làm mình… ước aoSao mà cái số mình cao?Chồng tương lai ở phương nào chồng ơi? Trái tim mở rộng lắm rồiChỉ chờ “đến số” là thôi lên đườngCũng mong trời… rủ lòng thương…Ban cho một “chú” thường thường bậc trungĐể cho loan phượng tương phùngEm sớm tối có người cùng sánh đôi… Kiếp độc thânTác giả Nguyễn Tâm Cái kiếp độc thân số hẩm hiuNgười ta chồng vợ thấy mà kiêuCon đàn cháu đống đông không thiếuNhà cửa ruộng nương lắm của tiêuNhìn lại chòi ta tre cột yếuNgó qua vách ngã mái tranh xiêuĐường đời lầm lũi người đâu hiểuAi thấy cảnh mình chẳng dám yêu ! Chống ềTác giả Thầy giáo Hải Bao giờ mới lấy nổi chồng?Để khỏi phí kiếp má hồng, môi ta đủ cái đầy con,Mình thì vẫn cảnh mỏi mòn ngóng trông! Bạn bè con bế, con bồng,Bố mẹ họ hẳn lên ông, lên thì vẫn cảnh “gái” già,Chẳng ai dũng cảm đến “tha khỏi chuồng”. Hồi trẻ bố nịnh mẹ nuông,Giờ hễ nói chuyện lời buông nặng sầu thầm kín, tái têLời khen thì ít, lời chê thì nhiều. Ngày xưa cũng ghét, cũng yêu,Cũng kén, cũng chọn, cũng kiêu, cũng cành…Thời gian thấm thoắt trôi nhanh,Chẳng ma nào rước giờ thành “bà cô”! Rằng thì phấn trát, son tô“Bẫy” cũng đủ loại nào vồ được ai?Lần nay lại hẹn lần mai,Cảnh cô đơn vẫn nối dài tháng năm Ế thật rồiSưu tầm Bao năm làm kiếp FANhìn đi ngoảnh lại đã già đến nơiGiờ đây chỉ biết kêu trờiTrách sao ông tạo ở đời bất công Hằng đêm mơ cánh thiệp hồngƯớc mơ có dịp làm chồng như aiNgờ đâu tình quá đắng cayChỏng mông tìm mãi tìm hoài hỏng ra Tôi thèm một tiếng tu oaLời ru cánh võng ngân xa ngọt ngàoLàn môi chúm chím thương saoĐôi má phúng phính hồng đào thơ ngây Từ ngày dạo bước lên FaceBiết bao kiều nữ đắm say hương nồngVậy mà lựa mãi chưa xongBởi nghèo nên chẳng má hồng nào thương Hay vì bởi tính dở ươngAi thấy cũng sợ tìm đường tránh xaChắc là trọn kiếp FAMấy mươi ký thịt tà tà ở không Từ đây khép lại cửa lòngTơ duyên chối bỏ đèo bồng mà chiLên chùa xuống tóc quy yChôn đi cái tuổi xuân thì…già nua Gái ẾTác giả Châu Lê Đẹp người sao phải ngủ nằm khôngKiếm mãi chẳng ra một tấm chồngThao thức năm canh lòng tự nhủẾ rồi để vậy khối người mong Em mang tiếng ế vẫn yêu đờiSống khỏe một mình ta mãi chơiVướng bận gia đình em chẳng cóCà phê du lịch khắp nơi nơi Bạn bè than khóc..đó..em cườiLấy phải ông chồng đời hết tươiCon bệnh con đau buồn xuống sắcChưa qua hàng tứ ngỡ năm mươi.. Thời gian cứ thế má phai hồngThui thủi mình em héo rũ bôngPhí phạm trời sao đời thiếu nữNao lòng tủi phận ước sang sông.. Đọc ngay những 🌼 Bài Thơ Về Cô Gái Tháng 12 🌼 ý nghĩa. Thơ Về Cô Gái Mặc Áo Xanh Sưu tầm những bài thơ hay và ấn tượng nhất về các cô gái mặc áo xanh. Tà Áo XanhTác giả Khánh Trang Em yêu sao mỗi sáng đến trườngtrong tà áo mới rất thân thươngSắc trời cho áo thêm hy vọngCho dáng yêu kiều thêm vấn vương Rồi một buổi sáng trong thương nhớEm gặp anh người cũng bước chung đườngChung trường, và lớp thì chung váchCùng bước chung một nhịp đến trường Rồi từng buổi sáng từng buổi sángEm bước bên anh để đến trườngEm cười với ánh bình minh mớiAnh ngẩn ngơ vì em với thơ Hai năm xa cách mái trường xưaTheo gió mưa xa đến xứ ngườiCảnh người gợi lại bao nhung nhớKỷ niệm xa xưa với một người Không biết giờ này ở phương xaAnh còn yêu những ánh dương tàCó còn nhớ tới người em nhỏTrong áo xanh màu xanh uớc mơ Tự Tình Áo XanhTác giả Thiên Ân Em đứng giữa trời nắng gióNụ cười ru điệu dân caLá cỏ, hồn nhiên ,lá cỏMọc trên mảnh đất hiền hòa Đưa đôi tay non ươm mộngNgõ đời chật hẹp lối raMột ngày ai còn say sóng?Đường trần chân gõ chiều xa Hồn cây mơ màng góc hạNgả nghiêng chiếc lá đổi thayGió về ôm hôn vội vãNgập ngừng vạn nẻo sắc mây Ôm đồm một mai khoe sắcEm còn mặc áo màu xanhSuối tóc ngủ chưa yên giấcXốn xang một khúc quân hành Em gieo tình say mắt biếcĐất ấm đôi chân tuổi xuânHương quê vương mùa da diếtĐời chưa vướng áo phong trần Chiếc Áo Xanh LamTác giả Tôn Nữ Hỷ Khương Sinh nhật em, anh làm quà chiếc áo,Màu xanh lam mang ý nghĩa dịu sặc sỡ như màu hồng xác pháo,Không u buồn tang tóc tựa màu đen Em mong ước tình ta như sắc áo,Đẹp dịu hiền và lặng lẽ bình rộn rã, không vương sầu ảo não,Êm xuôi như dòng nhạc chảy triền miên. Ta gặp nhau trong khúc ca đồng điệuTa quen nhau do một sự tình cờTa biết nhau, đôi tâm hồn nặng trĩu…Ta yêu nhau qua tiếng nhạc lời thơ. Sinh nhật em, anh làm quà chiếc áo,Màu xanh lam, sắc thanh đạm nhu mặc vào, trên đường chiều vui dạoNhớ thương về trong mỗi bước chân đi… Áo Xanh EmTác giả Trương Phù Sa Màu ngọc bích áo em về một độNgày sang đông sương khói phủ vai gầyEm vẫn vậy hiền ngoan như buổi ấyTiếng ca buồn vời vợi tới hư vô Mắt vẫn ngóng dù thiên thu vẫn nhớSợi tóc mềm trên năm tháng hoang vuTừng bước nhỏ phố xuân chiều gặp gỡCõi thời gian lãng đãng kiếp sương mù Em thánh thiện đi về bên ngõ vắngDấu chân xưa phiền muộn tóc mây càiCòn mãi nhớ em xa chiều hạ nắngThuở tôi về em cứ tuổi tròn trăng Màu ngọc bích có còn xanh mời gọiEm có còn phố cũ áo xưa phaiNgày thật chậm bước chân chừng nghe nóiTiếng con đường thương nhớ ở trên vai… Bài thơ cô gái mặc đầm xanhTác giả Hương Thảo Flower Em là cô gái mặc đầm xanhĐôi mắt long lanh rất dễ buồnRất sợ bài thơ mang giày đỏBỏ thế giới nhỏ vẫn cô đơn. Anh là chàng trai mặc áo xanhGương mặt lạnh tanh, rất ân cầnLà người thương em, người em muốnLà người định mệnh bảo là của em. Em chỉ là cô gái mặc đầm xanhKhông mang hài đỏ như trong tranhBởi vì em không chọn đôi giày đỏMang đôi giày đỏ.. không đến được với anh Chuyện tình áo xanh và đầm xanhCho dù có vỡ cũng dễ lànhBởi vì chúng ta là mảnh ghépMà những điểm khuyết được che lấp bởi nhau. Khúc Tự Tình Phù DuTác giả Phạm Thiên Thư thôi thì em mặc áo xanhcho hồn ta ẩn bên nhành kết thơthôi thì em rủ tóc tơcho ta tựa gốc sương mờ tịnh tâmthôi thì em nguyện lâm râmcho ta ngửi nẫu môi trầm như lailỡ không cái gã địa tàiđắp chăn gã ngủ giấc dài trong tôi mai một ta có luân hồitái sinh lại giữa khóe môi em hồngngâm mình tiếng nước suối trongta siêu theo cánh phượng hồng em bay mốt mai ta có lưu đàythì xin trọn ngục tóc mây yên nằmhóa thành con chấy trăm nămta xin canh giữ rừng trầm nhân gian Tặng bạn đọc chùm 🌼 Thơ Về Cô Gái Tháng 10 🌼 ý nghĩa. Thơ Cô Gái Hay Cười Dễ Thương Sưu tầm những abif thơ hay về nụ cười của các cô gái xinh đẹp làm xiêu lòng mọi người. Tháng 8 Yêu Thương Tác giả Khương Thuỵ Phùng Viết cho em những cô nàng tháng 8Tuổi nay tròn nhưng chẳng phải đôi mươiViết cho em những cô gái hay cườiNét mặn mà ngưỡng cửa tuổi trung niên Viết cho em lứa tuổi phải kiếm tiềnVì cuộc sống vì đàn con vất vảViết cho em những nàng sinh mùa hạTháng 8 về đánh dấu mốc thời gian Cầu chúc em cuộc sống luôn bình anVà giữ mãi nét hiền hòa đầm thắmTuổi trung niên nhiều điều thay đổi lắmCố giữ gìn mài giũa mượt mà hơn Kể từ đây những ai được phúc ơnẮt khuôn mặt sẽ rạng ngời tươi trẻNhững nét đó do chính em tạo vẽTừ tinh thần từ hành động từ tâm Thư Viết Cho Quỳnh Trên Máy BayTác giả Lưu Quang Vũ Có phải vì mười lăm năm yêu anhTrái tim em đã mệt?Cô gái bướng bỉnhCô gái hay cười ngày xưaMẹ của các con anhMột tháng nay nằm viện Chiếc giường trắng, vách tường cũng trắngMột mình em với giấc ngủ chập chờnThương trái tim nhiều vất vả lo buồnTrái tim lỡ yêu người trai phiêu bạtLuôn mắc nợ những chuyến đi, những giấc mơ điên rồ, những ngọn lửa không có thậtVẫn là gã trai nông nổi của emNgười chồng đoảng của em15 mùa hè chói lọi, 15 mùa đông dài Người yêu ơiCó nhịp tim nào buồn khổ vì anh?Thôi đừng buồn nữa, đừng lo phiềnRồi em sẽ khoẻ lênEm phải khoẻ lênBởi ta còn rất nhiều dặm đường phải điNhiều việc phải làm nhiều biển xa phải tới Mùa hè náo động dưới kiaTiếng ve trong vườn nắngVà sau đê sông Hồng nước lớnĐỏ phập phồng như một trái tim đauTừ nơi xa anh vội về với emChiếc máy bay dọc sông HồngHà Nội sau những đám mâyAnh dõi tìm đâu giữa chấm xanh nàoCó căn phòng bệnh viện nơi em ở? Trái tim anh trong ngực em rồi đóHãy giữ gìn cho anhĐêm hãy mơ những giấc mớ lànhNgày yên tĩnh như anh luôn ở cạnhTa chỉ mới bắt đầu những ngày đẹp nhấtVở kịch lớn, bài thơ hay nhấtDành cho em, chưa kịp viết tặng emTấm màn nhung đỏ thắmMới bắt đầu kéo lênNhững ngọn nến lung linh quanh giá nhạcBao nỗi khổ niềm yêu thành tiếng hátTrái tim hãy vì anh mà khoẻ mạnhTrái tim của mùa hè, tổ ấm chở che anh… Nụ Cười EmTác giả Huỳnh Minh Nhật Em vẫn thế từ lần đầu mình gặpVẫn nụ cười rạng rỡ nắng ban maiVẫn ánh mắt làm xao xuyến tim aiNhưng đã phai… bóng hình anh hôm ấy Ngồi gần em anh cứ hay cười nhỉEm ngại ngùng chắc chẳng hiểu vì saoEm không thấy anh trong những giấc chiêm baoNên sao thấy nụ cười hằn màu nhạt Từ sâu thẳm nụ cười vô vị ấyGiọt lệ buồn lặng lẽ chạy vào timNhững tâm sự thôi gác tạm vào đêmNhững muộn phiền cứ chực chờ đến lượt Nhưng những suy tư anh xin ôm trọnBóng đêm tàn anh xin chịu nhớ nhungAnh không muốn em phải bận lòngQuá khứ ấy chỉ một lần, chỉ một! Bài thơ nụ cườiTác giả Hàn Mặc Tử Trăng lên, nước lặng, tre la đàRơi bóng im trên đám cỏ hoaTiếng động sau cùng lau cỏ mọcTiếng ca chen lấn từ trong ra. Tiếng ca ngắt — Cành lá rung rinhMột nường con gái trông xinh xinhỐng quần vo xắn lên đầu gốiDa thịt, trời ơi! trắng rợn mình. Cô gái ngây thơ nhìn xuống hồNước trong nổi bật dung hình côNụ cười dưới ấy và trên ấyKhông hẹn, đồng nhau nở lẳng lơ. Nụ Cười XuânTác giả Xuân Diệu Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vuiThiếu nữ nhìn sương chói mặt trờiSao buổi đầu xuân êm ái thế!Cánh hồng kết những nụ cười tươi Ánh sáng ôm trùm những ngọn caoCây vàng rung nắng lá xôn xaoGió thơm phơ phất bay vô ýĐem đụng cành mai sát nhánh đào Tóc liễu buông xanh quá mỹ miềuBên màu hoa mới thắm như kêuNỗi gì âu yếm qua không khíNhư thoảng đưa mùi hương mến yêu Này lượt đầu tiên thiếu nữ ngheNhạc thầm lên tiếng hát say mêMùa xuân chín ửng trên đôi máXui khiến lòng ai thấy nặng nề… Thiếu nữ bâng khuâng đợi một ngườiChưa từng hẹn đến – giữa xuân tươiCùng chàng trai trẻ xa xôi ấyThiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười Mượn em nụ cườiTác giả Trầm Vân Cho anh mượn nhé nụ cườiCho lòng đông lạnh đâm chồi nụ xuânGọi về ngọn gió lâng lângXua tan phiền muộn gót trần đa đoan Nụ cười em chở xuân sangTiếng chim mừng hót vội vàng gọi nhauLòng anh cũng rộn xôn xaoTrở về cái tuổi ngọt ngào tóc xanh Nụ cười chở nắng long lanhMá hồng e ấp một vành nón nghiêngGiấu vào đâu nụ cười duyênCho đàn bướm lượn cánh mềm bay theo Lòng anh ngàn tiếng suối reoNụ cười em nở trong veo suối hồĐồi thông hoa cỏ ngu ngơCon đường dốc thác đợi chờ bóng ai Mùa xuân quàng nhẹ qua vaiĐào hồng chừng nở thêm vài chùm bôngNụ cười lợp mái tình chungChèo khua con sóng trôi dòng yêu thương Ly cà phê ngọt tình vươngNụ cười em bỏ thêm đường đó thôiĐừng em bước lạnh xa xôiHồn thơ anh sẽ một đời lạnh đông Tặng bạn 🌼 Bài Thơ Về Cô Gái Tháng 9 🌼 ý nghĩa. Thơ Về Cô Gái Tóc Ngắn Hay Gợi ý bạn đọc những câu thơ hay về cô gái tóc ngắn lém lỉnh. Em Tóc NgắnTác giả Chiêu Hoàng Em tóc ngắn,Đôi vai gầy rất tội,Gánh nổi không oan trái của đời nhau?Trên đôi vai em, vai tình, vai nghĩaEm gánh vai nào cũng đầy những thương đau… Em tóc ngắn,Đôi mắt buồn vời vợi,Chút phấn son rõ nét cánh môi cong,Con gái Bắc thường ưa làm ra vẻ…Ta biết em buồn, đang dấu những long đong… Em tóc ngắn,Ta sống bằng hoài niệmThở bằng tình nên đời mãi long long,Trong luân hồi ta làm chim hóa kiếpVề nhân gian tìm lại mắt em trong Em tóc ngắnTa xin làm quán đợi,Chờ em về uống cạn chén ly bôi,Dẫu có buồn, có sầu, có khóc…Xin nhớ đời chỉ là thoáng mây trôi… Tóc NgắnTác giả Ghost Tóc em cắt ngắn rễ treEm đem đi nối chạy khoe anh liềnƠ… kìa! Tóc xỏa dịu hiềnNhưng mà tóc ngắn anh ghiền em ơi!Tóc ngắn thì chẳng rối bờiĐể coi cặp chí rong chơi đường nào?Buồn lòng anh viết tào laoViết rồi mới biết … Úi dào!… nhớ em! Tóc NgắnTác giả Duy Anh Em giận ai mà cắt tóc chiều nayMái tóc dài hôm nay em cắt ngắnTừng sợi tóc rơi lòng ai đau lắmEm giận ai mà cắt tóc chiều nay Em giận ai mà tóc ngắn ngang vaiĐâu còn đâu mái tóc dài trong gióĐâu còn đâu mái tóc dài qua ngõEm giận ai mà tóc ngắn ngang vai Em giận ai mà tóc ngắn làm haiLỡ buông lơi lời thề em gửi lạiMái tóc cắt rồi em còn nhớ aiEm giận ai mà tóc ngắn làm hai Em giận ai xin em đừng giậnCho mái tóc bay trong mỗi buổi chiềuDuy nhất ai vẫn biết một điềuMái tóc em tôi vẫn mãi thầm yêu Nhỏ Và Tóc NgắnTác giả Nguyễn Thị Nhật Vy Nhận được thư tóc ngắnNhỏ chỉ biết cười trừLời thư tình thắm đượmNhỏ càng cười ngất ngư Tóc ngắn khen nhỏ xínhNhỏ giật mình giả dỗiChữ “Love” ai viết vộiNhỏ lắc đầu trẻ con Nhỏ biết mình không ngoanKhi nghĩ về tóc ngắnBài thơ hắn viết tặngChẳng biết làm sao quên Một ngày nhỏ buồn tênhNha Trang chiều lạnh giáLòng buồn tóc ngắn lạSài Gòn có gì hay Nhỏ nhớ ngày chia tayVẫn chưa gặp tóc ngắnTình yêu thời áo trắngChẳng bao giờ nhỏ quên Ngẩn Ngơ Tóc NgắnTác giả Thiên Ân Một mùa ngẩn ngơ tóc ngắnNgọn gió đi đi , về vềMây trôi trôi ,trong im lặngChim trời biền biệt sơn khê Đôi môi quay cuồng khát vọngRong chơi tuổi lá lạ bờNgày nao mơ màng áo mỏngTương tư , trải bóng hồn thơ Một mùa ngẩn ngơ tóc ngắnHái trộm cái nhìn trong veoĐắp xong bờ tình xinh xắnCuộc đời mặc sức ôm eo Tiếng reo thả giàn giọt nhớThiên đường chôn giấu trăng saoĐiệu sầu nằm ngang cách trởYêu em mấy thuở bạc đầu? Một mùa ngẩn ngơ tóc ngắnTơ non úp mở đầu cànhĐôi khi con người lo lắngĐêm sâu giấc ngủ hong hanh Đa đoan gối đầu ngủ gậtVần thơ bỏ lửng nửa chừngSự sống vẽ vời tất bậtỞ đời kẻ hứng , người tung Tóc NgắnTác giả Đinh Kim Chung Một trăm rưỡi thu tiền bán tócBởi nhà nghèo con khóc chồng laChán cho cái phận đàn bàBến trong bến đục phong ba giữa đời Ừ mái tóc tiên trời cho đấyĐời chẳng dung bán lấy tiền tiêuLúc yêu nó bảo tóc phiêuNạ dòng mới thấy tóc điêu bẽ bàng Giờ tóc ngắn như càng thêm ngắnNgày xưa bay đồi sắn nương dâuBí tiền bán tổ còn đâuĐành mang tóc ngắn như trâu cưa sừng Mai tóc lớn không chừng lại bánMớ bòng bong ai oán còn vươngĐời nghèo có chó nó thươngTóc mây với chả môi hường! Vứt đi! Rồi từ đó có chi rất lạThành trào lưu thiên hạ học theoTóc ngắn chẳng phải do nghèoMà là do mốt ăn theo bây giờ. Đọc ngay những bài 🌼 Thơ 4 Chữ Về Mùa Xuân 🌼 hay nhất. Thơ Về Cô Gái Mùa Thu Hay Nhất Giới thiệu bạn đọc những bài thơ hay về cô gái mùa thu. Cô Gái Mùa ThuTác giả Phạm La Em đến từ trong giấc mộng vàngMá hồng tô điểm khá đoan trangMắt thu rười rượi ôi xinh quá!Tuyết tựa màu da trắng nhẹ nhàng Anh đã nhìn sâu vào mắt emLấp la lấp lánh tựa sương đêmHỡi em! Cô gái buồn chi đó?Có phải lòng mang nặng nỗi niềm? Em có bằng lòng đến với anh?Cho tình hai đứa đẹp như tranhCho đời vui tháng ngày êm ảTừ giã cô đơn, kiếp độc hành Em muốn em là gì của anh?Nàng thơ tri kỹ của riêng anh?Hay người xa lạ không quen biếtDứt mối duyên xưa cũng chẳng đành Anh vẫn là anh của thuở xưaNhìn mây nhìn gió vịnh câu thơNửa đêm khuya lạnh còn chưa ngủĐốt thuốc trên môi khói vật vờ Anh trách ông trăng không biết sầuVô tri vô giác chẳng si mêOán hờn tinh tú cả vì saoGiận Nữ Oa, buồn luôn Thượng Đế Anh lạc về đâu, lạc về đâu?Nửa hồn thương nhớ, nửa thương đauHương ai phảng phất ngang qua đóGiết chết tình ta dưới hố sầu Kỷ niệm in hằn từng dấu chânCơn mưa rả rích hoài không ngưngTình xưa không rũ mà sao tớiBối rối con tim, thoáng ngại ngần. Cô Gái Mùa ThuTác giả Như Nguyễn Tháng tám !Phải thu không mà đa cảm ?Mắt chạm buồn, đôi lúc nghịch hồn nhiênTháng tám !Lỡ bén duyên cùng thơ nhạcVác chữ tình, hạnh phúc ngỡ phiêu linhÔi tháng tám !Những niềm tin lưu lạcNhư khúc hát giữa đời – luôn với những miền xaBởi tháng tám – em của thu vàng láVới bao lần vấp ngã mà tim vẫn dại yêuĐể bao nhiêu rồi tháng támMười chín mùa thu đa cảmEm vẫn ngồi, khẽ chạm cánh buồn trôiÔi tháng tám !Bồi hồi yêu không dámPhải chăng em – đa cảm ?Cô gái của mùa thu !!!! Cô Gái Mùa ThuTác giả Tạ Thăng Hùng Ta quen nhau mùa xuânNhưng chưa biết em sinh vào mùa nào đấy nhỉ?Có phải mùa đông không, sao em buồn đến vậyVà cô đơn như một áng mây chiều. Nên thơ em nhiều khi già hơn tuổi rất nhiềuThắm thiết yêu thương nhưng cũng nhiều cay đắngLắm nỗi ưu tư, buồn phiền chất ngấtQuằn quại đớn đau đè nặng trái tim mình. Nhưng em cười như thể một mùa xuânRạng rỡ, xinh tươi, hiền từ chân thậtCó phải em sinh ra khi mùa ong làm mậtNên ngọt ngào tha thiết tiếng thơ em. Có phải em yêu mùa nhãn ngọt quê hương?Nên em thích mặc áo màu phượng đỏKhi hoa tím bằng lăng vừa nở xòe đầu phốThơ tình em đã cháy cả ngày hè. Có phải em sinh vào mùa vời vợi tiếng veNên hay nhớ về tuổi thơ tha diếtHỡi cô gái có một đôi mắt biếcCứ trong veo trong veo trong veo… Heo may mùa thu lá đổ muôn chiềuEm lặng lẽ ngắm nhìn bông hoa cúcVà anh biết em yêu mùa thu nhấtCó phải mùa sinh nhật của em không? Tháng tám mùa thu, mùa thu trong xanhMột cô gái từ mùa xuân trở lạiCó trái tim thơm như quả vừa mới háiAnh gọi là cô gái mùa thu. Cô Gái Mùa ThuTác giả Hồng Dương Bên vách lá … nắng long lanh ảo ảnhGiữa khung trời một mảnh ánh trăng nonDáng mùa thu xoe một dáng tròn trònXiêm y cởi da trông thời nõn nõn Bỗng trời đất cuồng quay như ngọn sóngThu đam mê thu lộng lẫy đất trờiBởi biển say say đến độ chơi vơiCon sóng chảnh ngỏ lời nghiêng nghiêng dáng… Này cô gái mùa thu vàng lãng mạnTóc lưng bờ …. vai rạng áng da thơmMắt mơ màng cho nắng cũng van lơnBầu lồ lộ ngực hờn chi đến vậy ?!… Áo nửa mảnh nõn nà eo níu váyĐùi thuôn thon chưa đậy kín khâu đàiDáng khiêu tơ như hạt ngọc sương maiNụ e ấp … đôi tay trần tuột trắng Thu bẽn lẽn ngẩn ngơ trong thầm lặngEm lên thần bóng dáng của tiên saBụt thánh hiền cũng ngơ ngẩn ngây raThu khép nép kéo tà ngâu che đậy… Bao quân tử ngà say hồn run rẫyEm ngại ngùng khép lại ngọn thu phongTấm voan vàng … hé lộ má ửng hồngMôi thu chín thơm nồng mùi hương sữa… Em Là Cô Gái Mùa ThuTác giả Hồng Dương Em là nắng mùa thu vàng trước ngõHay là hương hoa cỏ ngát ngây lòngÁnh trăng thu buông nhẹ đáy hồ trongHơi thở nhẹ ấm nồng nàn dạ thảo Em là nước mây trời đang thay áoNắng hoàng hôn lắng đọng ngọc trong ngầnNụ cười thơm say bản nhạc thanh tânBuông tiếng hát đọng làn mây ngũ sắc Trời bát ngát gởi hồn thêm sánh đặcĐây mùa thu đẫm sắc gấm tơ nhungChính là em nem nép dáng ngại ngùngĐôi mắt cứ linh lung tình hoa thắm Nắng và gió của mùa thu gợi cảmEm gởi hồn vào đám lá đang layEm gởi tình vào trái ngọt mật đầyEm cô gái thơ ngây mùa thu ấy… Này cô gái mùa thu đang lộng lẫyKhảm hồn ta vàng mấy bận chiều mơ…. Tổng hợp chùm 🌼 Thơ Về Mùa Thu 🌼 đặc sắc nhất. Thơ Về Cô Gái Mùa Đông Cảm Xúc Cùng chúng tôi tìm hiểu những bài thơ hay nhất về các cô gái mùa đông nhé. Mãi yêu cô bé mùa đôngTác giả Dương Tuấn Vài chiếc lá cuối Thu còn bỡ ngỡChẳng muốn rời trăn trở níu mùa sangRạng bình minh ai cõng mất ánh vàngTuyết sương lạnh vừa loang mờ khắp lối. Đông đã đến ngày hôm qua rất vộiBởi em hờn em dỗi tím trời thươngGiọt ngọc nào trên khoé mắt còn vươngVạn nhung nhớ đêm trường anh ngơ ngẩn. Tội anh lắm hồn đi hoang thơ thẩnXin lỗi mà! Em mãi giận đành sao ?Vắng một giây nhớ lắm phải không nào ?Đừng bướng bỉnh làm đau mình nữa nhé! Đôi dòng chữ thay lời tim thỏ thẻYêu em nhiều hỡi cô bé mùa đôngNắng phương Nam sưởi ấm khúc tình nồngCâu ước nguyện xin đời không xa cách. Đời giông tố nặng oằn vai thử tháchTiếng chung tình huyết mạch gánh từ lâuYêu đi em cho đến bạc mái đầuĐông lạnh lắm.. đừng xa nhau em nhé! Giận Mùa ĐôngTác giả Đỗ Mỹ Loan Nghĩ đến mùa đông… giận lắm rồi!Để sầu héo hắt cả muôn nơiBâng khuâng nỗi nhớ giăng đầy ngõKhắc khoải niềm thương phủ ngập trờiChín đợi mười mong cay khóe mắtTrăm chờ ngàn ước xót bờ môiĐi trong buốt lạnh màu hoa tuyếtChợt thấy tủi hờn phận cút côi. Có em mùa đông sẽ ấmTác giả Thảo An Mùa Đông này không lạnh lắm đâu emỞ nơi ấy em tiếp thêm sức mạnhDẫu cách trở nhưng không hề cô quạnhVẫn sẻ chia từng hạt nắng em trao. Mùa đông này anh bỗng thấy ngọt ngàoEm đã gửi biết bao niềm tâm sựAnh sẽ nguyện một lòng luôn gìn giữLời hẹn thề ta nhắn nhủ năm xưa. Mùa đông này cái rét cũng lưa thưaChẳng dồn dập cũng chẳng mưa buốt giáTrời cũng hiểu bao năm anh vật vảGom nắng hồng gửi cả vào mùa Đông. Mùa đông này anh chẳng thấy mênh môngEm đã lập một khoảng không trống vắngCũng nhờ vậy vần thơ không trĩu nặngLuôn dạt dào trong trắng một tình yêu. Mùa đông này mình cùng ngắm cánh diềuNhờ ngọn gió gửi lời phiêu nơi ấyThơ anh viết không hào hoa bóng bảyCảm xúc này đến từ đáy con tim…! Mùa Đông Và EmTác giả Kẻ Lãng Du Gió ùa về một mùa đông ngập phốChút mùa thu xếp lại khóm cúc vàngKí ức ấy lăn vào miền xa vắngĐợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mangAnh thương lắm mỗi lúc gió đông sangGửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnhTrời góp rét để hồn thêm hiu quạnhCho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đôngChợt hỏi lòng ta có nhớ người không?Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớCơn gió xô giữ trong nhau hơi thởCho riêng anh riêng một nỗi đợi chờThành phố trở mình khoác áo mùa đôngThoáng rùng mình… em bây giờ có rétCăn phòng ấm… giữa một mùa đông chếtĐợi em về… đan nắng ấm cho nhau! Cơn Mưa Mùa ĐôngSưu tầm Mưa về gieo cái lạnh đôngLàm em giá lạnh môi hồng tái xanhCỏ cây hoa lá úa cànhChim không buồn cất cánh bay lên trời Sao mà lạnh quá ai ơiSuối không buồn chảy mây trời quên bayMưa về đem gió heo mayĐồng xơ xác lá, cỏ phai sắc màu Vườn ai rụng trắng hoa cauGió đem giá lạnh lùa vào hồn taNhìn em dáng đẹp như hoaMôi ai đỏ thắm xóa nhòa mùa đông Nhà ai khơi bếp lửa hồngXua đi giá lạnh đêm đông nhạt nhòaTrời buồn không ánh sao saMảnh trăng khuất bóng lệ nhòa màu mây Mưa về đem giá lạnh đâyĐem cơn giá buốt chất đầy dòng sôngLời ai nặng nỗi hoài mongRót cơn giá lạnh thắt lòng thi nhân Về đi anhTác giả Thanh Hiếu Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâuCó về nối lại nhịp cầu dang dởBao đông đến lời hẹn thề đã lỡĐêm tàn canh buồn vô cớ tim gầyAnh hãy về mình cùng ngắm áng mâyBồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gióChút e thẹn làm má em hây đỏNụ hôn nồng ai đó đặt bờ môiTháng mười sang kìa đông ghé thật rồiEm muốn được ngồi bên anh thủ thỉKể ra hết những gì lòng đang nghĩBao chờ mong âm ỉ dấu yêu àThu cúc vàng cũng mấy độ đi quaTim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớTrời ban tặng cho hai mình duyên nợVề đi anh xin người chớ chần chừ Đông nhớTác giả Hoàng Yến Đông về rồi…em lạnh quá anh ơiLạnh trong tim hơn ngoài trời buốt giáĐông vắng anh …mùa đông buồn bã quáNhìn nơi nào cũng trống trải …cô đơnĐông về rồi…nỗi nhớ bỗng nhiều hơnGối chăn êm …sao đêm dài khó ngủNhớ da diết một mùa đông đã cũMột cái xiết tay cũng đủ ấm cả đông dàiĐông lạnh về …em thao thức nhớ aiTrách mùa đông sao cứ dài đằng đẵngKhông có anh …mùa đông không có nắngChẳng gì lấp đầy nỗi trống vắng trong emAnh đi rồi….em giá buốt trong timĐông dài quá …biết tìm đâu hơi ấmEm cô đơn dưới bầu trời cao rộngMất anh rồi…em ghét cả mùa đông Giới thiệu mọi người 🌼 Thơ Mùa Đông 🌼 hay nhất. Thơ Về Cô Gái Vui Vẻ Hay Thưởng thức những bài thơ hay về những cô gái vui vẻ luôn tràn đầy sức sống. Nguyện Cầu Em Luôn Vui VẻTác giả Trần Minh Hiền Nguyện cầu em luôn vui vẻPhúc phần sẽ đến hanh thôngEm là mùa xuân tươi trẻNgọt ngào ngơ ngẩn mênh mông Nguyện cầu em luôn vui sốngHạnh phúc bình an yêu đờiEm là mùa hè mơ mộngDạt dào da diết thảnh thơi Nguyện cầu em luôn tươi mớiTu tâm Bồ Tát giúp ngườiEm là mùa thu vời vợiDịu dàng duyên dáng nụ cười Nguyện cầu em luôn phơi phớiTừ bi hỷ xả ngoan hiềnEm là mùa đông ngóng đợiLạ lùng lấp lánh thần tiên Như Ngày Nào, Em Vui Vẻ, Đẹp XinhTác giả Như ngày nào, em vui vẻ, đẹp xinhƯớc mong của em là lòng Thượng ĐếAnh cảm tạ những lời trong thư nhéRõ một điều số phận đã định sẵn. Vui Vẻ Lên Nhé EmTác giả Lucky PhanTrong bộn bề, một ý thơ chợt đếnLàm dịu đi những trăn trở đời thườngMột nhành non cho trời thêm xanh biếcMột vần thơ cho ta sống đẹp hơnSống yêu nhau anh, em bớt giận hờnCho đời, thơ…tỏa thêm sắc thắm……! Thưởng thức chùm 🌼 Thơ Vui Về Mùa Đông 🌼 ý nghĩa. 16/12/2022 Bài thơ về cuộc sống 1,075 Views Có ai bán cái dịu dàng Anh mua một gánh tặng nàng làm duyên Tặng em N. 1989 Dịu dàng là cánh chim câu Bay lên mà chẳng làm đau khoảng trời Dịu dàng là áng mây trôi Lững lờ mà chẳng hẹn người về đâu Dịu dàng là ánh trăng thâu Lúc vui thêm đẹp khi sầu càng xinh Dịu dàng là men của tình Nhắp môi đầy uống cả bình lại vơi Có ai tìm nấm mồ tôi Chăc rằng sẽ gửi ở nơi dịu dàng. Check Also Bờ bến lạ – Tùng Trần Như thế nào mới gọi là đã đủ Mà bao người ấp ủ mộng xa … Dịu dàng và nhẹ nhàng Vẫn là chị nắng xuân Hung hăng, hay giận giữ Là ánh nắng mùa hè Vàng hoe như muốn khóc Chẳng ai khác nắng thu Mùa đông khóc hu hu Bởi vì không có giả Mai Anh thơ Nắng bốn mùa Mai Anh Đức Dịu dàng và nhẹ nhàng, Vẫn là chị nắng xuân, Hung hăng, hay giận giữ, Là ánh nắng mùa hè, Vàng hoe như muốn khóc, Chẳng ai khác nắng thu, Mùa đông khóc hu hu, Bởi vì không có thơ Nắng bốn mùa Mai Anh Đức Dịu dàng và nhẹ nhàng, Vẫn là chị nắng xuân, Hung hăng, hay giận giữ, Là ánh nắng mùa hè, Vàng hoe như muốn khóc, Chẳng ai khác nắng thu, Mùa đông khóc hu hu, Bởi vì không có thơ Nắng bốn mùa Mai Anh Đức Dịu dàng và nhẹ nhàng, Vẫn là chị nắng xuân, Hung hăng, hay giận giữ, Là ánh nắng mùa hè, Vàng hoe như muốn khóc, Chẳng ai khác nắng thu, Mùa đông khóc hu hu, Bởi vì không có thơ Nắng bốn mùa Mai Anh Đức Dịu dàng và nhẹ nhàng, Vẫn là chị nắng xuân, Hung hăng, hay giận giữ, Là ánh nắng mùa hè, Vàng hoe như muốn khóc, Chẳng ai khác nắng thu, Mùa đông khóc hu hu, Bởi vì không có nắng. Có lẽ vì người xưa từng nói “Thu là thơ của đất trời, thơ là thu của lòng người” mà mùa thu đã trở thành một trong những nguồn cảm hứng văn chương đặc biệt của biết bao thi sĩ. Từ nền văn học trung đại xa xưa, độc giả đã bắt gặp bóng hình mùa thu ẩn hiện qua chùm thơ của Nguyễn Khuyến với hình ảnh đặc trưng trong Thu Điếu “Ao thu lạnh lẽo nước trong veo/ Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo”. Những hình ảnh đặc sắc về mùa thu đó còn được xuất hiện trong nhiều bài thơ hiện đại, tiêu biểu là Xuân Diệu với Thơ duyên và Đây mùa thu tới, Tiếng thu của Lưu Trọng Lư hay Hoa cỏ may của nữ nhà thơ Xuân Quỳnh. Tuy nhiên, mùa thu trong những bài thơ ấy dường như đã sớm được định hình với trạng thái ổn định, tồn tại một ranh giới rõ rệt phân chia giữa hai khoảnh khắc thời gian thu – hạ. Tuy nhiên, đến với Sang thu của Hữu Thỉnh, cách lựa chọn thời gian miêu tả đã khác khi ranh giới giữa hai mùa trong thơ thật mơ hồ. Chính cái sự ảo mộng ấy đã chuyên chở hồn thu đến với người đọc bằng con đường “thu” nhất. Hữu Thỉnh là ngòi bút của sự mong manh và khó nắm bắt Nhà thơ Hữu Thỉnh sinh năm 1942 trong một gia đình nông dân truyền thống Nho học nhưng phải trải qua thời thơ ấu không dễ dàng, ông chỉ được đi học sau khi nền hòa bình lập lại. Tác giả bén duyên với văn chương khá sớm, ông đã soạn kịch và đi viết kịch từ khi học lớp tám. Sau này tham gia bộ đội, nhà thơ cũng tham gia nhiều hoạt động liên quan tới văn chương nghệ thuật. Bao trùm lên những sáng tác của nhà thơ Hữu Thỉnh là nguồn cảm hứng sâu sắc về đất nước Việt Nam anh hùng và số phận của con người cá nhân với bao cảm xúc đời thường giản dị. Ông đã “đưa thơ về với cuộc sống thường nhật”, khám phá những điều mong manh nhất, những biến chuyển tế vi nhất ẩn giấu trong bao khoảnh khắc đời thường bằng sự suy tư, chiêm nghiệm từ tận đáy lòng. Với tấm lòng rung cảm của một ngòi bút có kinh nghiệm, nhà thơ đã tập trung đi sâu khai thác cái hay, cái đẹp ẩn hiện trong những điều giản đơn nhưng đầy mới mẻ và độc đáo thường ngày. “Tác phẩm nghệ thuật luôn được xây dựng từ những vật liệu mượn ở thực tại, nhưng nhà văn không chỉ muốn ghi lại những cái đã có rồi mà còn muốn nói một điều gì mới mẻ.” – Nhà thơ Nguyễn Đình Thi từng nêu quan điểm của mình về một tác phẩm nghệ thuật đích thực Góc nhìn mới mẻ của nhà thơ Hữu Thỉnh được thể hiện qua việc luôn cố gắng khai phá ra bao điều mới lạ tiềm tàng trong những thi liệu dân gian quen thuộc, khiến những trang thơ thấm đẫm tính cổ điển nhưng cũng đầy cách tân độc đáo. Nhà thơ Hữu Thỉnh đặc biệt quan tâm đến sự mong manh và khó nắm bắt Ông là người thi sĩ của những áng thơ đầy ma lực, lôi cuốn người đọc bước vào thế giới văn chương thơ mộng mà giàu chất triết lý, chiêm nghiệm, điều được nhà thơ thể hiện bằng tấm lòng mộc mạc và chân tình của mình. Nhà thơ Hữu Thỉnh chủ yếu làm thơ với các tác phẩm chính như Âm vang chiến hào, Từ chiến hào tới thành phố hay Bé Hoa ra đời, ngoài ra nhà thơ còn viết bút ký văn học và báo. Những biến chuyển tinh vi khi đất trời bước vào mùa thu Sang thu là một trong những bài thơ làm nên tên tuổi của Hữu Thỉnh khi khắc họa lại bức tranh giao mùa nhẹ nhàng hạ – thu bằng dòng cảm xúc bâng khuâng và sự rung động mãnh liệt của chính tác giả. Những thay đổi tế vi của đất trời trong khoảnh khắc chớm thu Bài thơ được viết vào mùa thu năm 1997, dấu mốc đặc biệt được nhà thơ gọi là “mùa thu đầu tiên của người lính khi bước ra khỏi chiến tranh”. Thời điểm này đã đánh dấu bước ngoặt của cuộc đời chính tác giả, một cựu binh nói riêng và đất nước Việt Nam nói chung. “Suốt ngày, người lính trong thời chiến phải đối diện với tiếng súng nổ, tiếng bom rơi và tiếng động cơ phản lực… Chính vì vậy, mà có lúc nào không phải nghe những âm thanh ấy thì quả là quý giá vô cùng.” – Nhà thơ Hữu Thỉnh từng chia sẻ Theo nhà thơ, chìa khóa để người đọc giải mã tác phẩm Sang thu là ở cuối bài thơ, nơi ông đề “Thu 1977”. Khoảnh khắc ấy như kí hiệu đặc biệt của Hữu Thỉnh, đánh dấu về một thời kỳ lịch sử chiến tranh cam go đã trôi qua. Mở đầu tác phẩm, nhà thơ Hữu Thỉnh đưa độc giả bước vào khúc giao mùa nhẹ nhàng với những biến đổi kỳ diệu của thiên nhiên khi bắt đầu vào thu. Tất cả các giác quan được đánh thức bằng sự phảng phất của hương ổi. “Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se.” Nếu như Nguyễn Bính nhận biết mùa thu qua “mùi hoa thiên lý thoảng hương đưa” trong Chiều thu, Nguyễn Đình Thi với “gió thổi mùa thu hương cốm mới” thì Hữu Thỉnh lại sử dụng hương ổi như một tín hiệu đặc trưng của chớm thu. Hương ổi phảng phất trong làn gió heo may nhè nhẹ khiến tác giả giật mình mà thốt lên “bỗng nhận ra”. Từ “bỗng” khắc họa rõ nét sự ngạc nhiên, ngỡ ngàng của nhà thơ khi mùa thu đã về. Trong trạng thái giao thoa giữa cái oi nồng và dịu nhẹ, dấu hiệu nhận biết mùa thu đến cũng thật nhỏ bé. Có lẽ, chỉ khi nhà thơ lắng mình lại sau những phút giây bộn bề, ông mới ngỡ ngàng nhận ra mùa thu đã đến tự bao giờ. Mùi hương ngòn ngọt phảng phất trong không khí của những trái ổi đầu mùa hòa quyện cùng sự vận động khe khẽ của làn gió se được gợi lên rõ nét qua hai chữ “phả vào”. Nhà thơ thật tài tình khi cảm nhận được sự chuyển biến bé nhỏ lúc đất trời thay lớp áo mới. Hương ổi và gió se là những thứ vô hình, trừu tượng nhưng dưới ngòi bút Hữu Thỉnh, chúng lại hiện lên một cách sống động. Trong cái dư vị ngây ngất của hương ổi quyện hòa trong làn gió heo may đầu mùa, bức tranh mùa thu được tác giả khắc họa còn xuất hiện hình ảnh những giọt sương thu trong trẻo ban mai. “Sương chùng chình qua ngõ.” Trong Thu của Huy Cận, giọt sương ban mai hiện lên với sắc thái “nặng gieo đầu tre” có phần nặng nề thì ở Sang thu, độc giả lại bắt gặp vẻ đẹp làn sương mỏng manh mà nhẹ nhàng, “chùng chình” mà chậm rãi. Màn sương được miêu tả qua từ láy gợi hình “chùng chình” kết hợp với biện pháp nhân hóa đã thể hiện bước đi chầm chậm mà nhẹ nhàng của mùa thu, vương vấn dấu chân trong từng ngóc ngách nhỏ. Bước chuyển giao “chùng chình” ấy gợi ra sự lay động nhè nhẹ của thiên nhiên cây cỏ, nét vô tư lự trong những bước chân dịu dàng và cả cái buồn man mác nơi làng quê nhỏ thanh vắng. Hương ổi phảng phất trong không khí, những giọt sương giăng mắc khắp ngõ nhỏ, đó là những tín hiệu thể hiện mùa thu đang đến thật gần. Có lẽ vì vậy mà nhà thơ Hữu Thỉnh đã bất ngờ thốt lên “Hình như thu đã về.” Trong câu thơ đầu, tác giả giật mình khi nhận ra những “dấu vết” mờ ảo mà “nàng thu” vô tình để lại. Đến bây giờ, ông tiếp tục ngạc nhiên thốt lên “Hình như thu đã về”. Một sự bất ngờ mà dường như đã được nhà thơ chờ đợi từ lâu trước đó. Từ “hình như” diễn tả sự ngỡ ngàng mà ngờ ngợ, chưa dám tin nhưng đến với những câu thơ tiếp theo, bức tranh chớm thu hiện lên thật rõ nét. “Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã.” Không gian bức tranh thu được tác giả mở rộng về cả chiều rộng, chiều cao và chiều dài, từ nơi làng quê nhỏ hẹp vươn lên vùng sông nước rộng lớn, từ hương thơm quẩn quanh trong khu vườn lan ra những ngoại cảnh bên ngoài. Sự vận động của thiên nhiên, đất trời được nhà thơ Hữu Thỉnh để ý thấy cũng đã phần nào ảnh hưởng tới cảm xúc của tác giả. Cái bỡ ngỡ phút ban đầu nhường chỗ cho rung cảm mãnh liệt trước thiên nhiên chớm thu. Dòng sông sau bao lần hứng chịu những cơn mưa rào xối xả của mùa hạ, cuối cùng cũng “được lúc dềnh dàng”. Cái “dềnh dàng” của con sông ấy đầy lững thững, nhẹ nhàng như tâm thế của “người khách bộ hành phiêu lãng”. Trái ngược với dáng vẻ chậm chạp của dòng sông thu, nhà thơ đã sử dụng phép tương phản để khắc họa hình ảnh những chú chim “bắt đầu vội vã”, chuẩn bị bay về phương nam tránh mùa đông giá lạnh. Không gian chớm thu hữu tình được điểm xuyết bằng những hình ảnh đặc trưng đậm nét cổ điển và hiện lên thật sinh động. Đặc biệt, với chi tiết đám mây “vắt nửa mình”, mùa thu xuất hiện trong thơ Hữu Thỉnh càng thi vị. “Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu.” Hình ảnh đám mây đã hiện lên thật đặc biệt dưới góc nhìn mới mẻ của nhà thơ Hữu Thỉnh. Nó bồng bềnh trôi trên nền trời xanh thẳm như chiếc khăn voan mà người thiếu nữ bỏ quên, vắt ngang giữa hai mùa. Trong khoảnh khắc giao mùa vốn trừu tượng, đám mây đã trở thành ranh giới mong manh. Mùa hạ chưa qua hết mà mùa thu đã sang, một sự giao thoa đặc biệt của tiết trời tạo nên tầng lớp không gian dịu nhẹ. Biện pháp nhân hóa “vắt nửa mình sang thu” đã thổi vào đám mây luồng sinh khí mới, khiến độc giả cảm nhận được sự biếng nhác mà thư thái của vạn vật khi tiết trời đang thay lớp áo thu vàng. Không xuất hiện những mảng màu rực rỡ hay đường nét sắc sảo, đám mây cứ thế lững lờ trôi giữa chênh vênh hai mùa. Sang thu không miêu tả dấu ấn đậm nét của mùa thu mà đi sâu khắc họa khoảnh khắc giao mùa. Hơn thế, theo nhà thơ Hữu Thỉnh, hình ảnh đám mây chỉ “vắt nửa mình” bởi nó còn lưu luyến hạ, nhớ nhung tuổi trẻ đầy sắc màu và khát vọng nhưng nó phải sang thu, chấp nhận những dang dở mà bản thân chưa thể thực hiện. “Mây mùa hạ thường chứa nhiều màu sắc, thậm chí đầy giông bão tựa hồ những ước mơ, khát khao, tuổi trẻ… Tuy nhiên, ước mơ và thực tế là hai thế giới luôn đối lập nhau… Đó giống như một chân lý và con người phải biết ý thức được một điều rằng không thể đạt được hết những ước vọng tốt đẹp của mình… Sự dang dở, sự mất mát là một hiện thực chúng ta buộc phải chấp nhận trong cuộc sống. Vì thế nên đám mây chỉ “vắt nửa mình sang thu” thôi. Nửa còn lại là ký ức.” – Những lời chia sẻ của nhà thơ Hữu Thỉnh Những biến chuyển của tiết trời trong Sang thu được nhà thơ Hữu Thỉnh thể hiện rõ nét hơn qua sự thay đổi trực tiếp của không gian và thiên nhiên tạo vật. “Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ.” Vẫn còn nắng, mưa và sấm của mùa hạ còn vương lại trong không gian nhưng nét đặc trưng ấy “đã vơi dần”, nhạt nhòa theo từng làn gió heo may mang hương thu về. Thu đến, thiên nhiên và lòng người như lắng lại theo từng bước chân chậm chạp của phút giây giao mùa. Nắng hạ nhạt dần, không còn gay gắt và cơn mưa rào cũng ít xối xả mà “vơi dần” trong buổi chớm thu. “Thơ viết về mùa thu sử dụng nhiều ước lệ. Dáng vẻ, thần thái mùa thu thường có nét tiêu sơ. Nét đẹp tiêu sơ ấy ta không thể bắt gặp ở “Sang thu”. Cảnh trong “Sang thu” đẹp. Một vẻ đẹp của sự duyên dáng, dịu dàng và trong sáng, không sơ xác, tiêu điều hay hiu quạnh.” Trong Đây mùa thu tới của nhà thơ Xuân Diệu, nếu đặc điểm báo hiệu mùa thu đến mang vẻ đẹp của sự rũ tàn khi “mùa thu cũng là mùa phai” với hình ảnh “sắc đỏ rũa màu xanh” thì Sang thu lại hoàn toàn trái ngược. Thiên nhiên của nhà thơ Hữu Thỉnh hiện lên dịu dàng mà đằm thắm, đượm lòng người cũng như cảnh vật. Vẻ đẹp ấy khiến độc giả “bâng khuâng về những gì đã qua và ngỡ ngàng, xao xuyến trước những gì đang tới”. Những triết lý sâu sắc được nhà thơ Hữu Thỉnh gửi gắm trong Sang thu Bài thơ Sang thu không chỉ đơn thuần là bức tranh miêu tả cảnh vật thiên nhiên trong thời khắc giao thoa giữa mùa hạ và mùa thu mà qua đó, người nghệ sĩ còn muốn gửi gắm tới độc những suy tư, chiêm nghiệm của riêng mình. “Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi.” Hình ảnh “sấm” và “hàng cây đứng tuổi” xuất hiện trong hai câu thơ là ẩn dụ về tác động qua lại giữa hai yếu tố ngoại cảnh – con người, những suy tư mà nhà thơ Hữu Thỉnh muốn gửi gắm. “Chủ thể bài thơ và cái kiêu hùng của mùa thu toát lên là ở hai câu thơ này.” “Hàng cây đứng tuổi” là hàng cây cổ thụ lớn tuổi, tượng trưng cho những con người đã đi qua tuổi trẻ, quãng thời gian đầy sắc màu rực rỡ, tràn đầy bao giấc mơ và khát vọng mà bước vào độ tuổi “xế chiều”. Với những người dày dặn kinh nghiệm sống tựa “hàng cây đứng tuổi”, thái độ khi đối mặt “sấm”, biến động và “giông gió” của cuộc đời đã trở nên điềm nhiên và nhẹ nhàng. Con người tuổi trung niên hiện lên qua hình ảnh ấy mang một vẻ đẹp sâu lắng, dịu dàng nhưng vẫn thật mạnh mẽ. “Sấm chớp” trong cuộc đời đã không khiến họ bị động mà tôi luyện nên thái độ chấp nhận, dám đương đầu. Bài thơ Sang thu chứa đựng nhiều chiêm nghiệm sâu sắc của tác giả Hữu Thỉnh Những suy tư đó của nhà thơ Hữu Thỉnh góp phần khiến Sang thu trở nên giàu ý nghĩa, chạm đến sợi dây rung động trong lòng mỗi người độc giả. Như Tố Hữu từng nói “Thơ đi từ chân trời của một người đến chân trời của tất cả”. Nét riêng độc đáo trong tác phẩm Sang thu Cũng giống những bài thơ khác viết về mùa thu, Sang thu mang trong mình “sự hoài cảm, luyến tiếc, bâng khuâng về những gì đã qua và ngỡ ngàng, xao xuyến trước những gì đang tới”. Chỉ khác là ở Sang thu, tuy vẻ ngoài là một bài thơ hiện đại nhưng mang đậm hơi thở cổ điển thường xuất hiện trong những tác phẩm thơ trung đại. Nó thấm đượm vẻ đẹp của những chuyển động tế vi, nhẹ nhàng và duyên dáng. ““Sang thu” mang một cốt cách riêng vừa cổ điển, vừa hiện đại… Chỉ cần một thứ hương cây mùa vụ, một cơn gió se se khẽ chạm vào thân cây đàn mẫn cảm của hồn thơ là tự nó rung lên thành nhạc thành lời… “Sang thu” ở một chừng mực nào đó đã đạt đến cái chân, cái ảo, những phẩm chất của thơ xưa vốn có.” Tuy viết về những biến chuyển của đất trời khi chớm thu bằng văn phong hiện đại nhưng Sang thu lại mang đến cho độc giả bao dư vị lắng đọng, nỗi niềm bâng khuâng trước khoảnh khắc chuyển biến của đất trời cũng như lòng người. Những nét mới lạ làm nên điểm độc đáo trong bài thơ Sang thu Hình ảnh xuất hiện trong tác phẩm như sương thu, gió, sông, chim và mây có tính ước lệ, một đặc trưng của thể loại thơ trung đại nhưng đã được thi nhân sử dụng sáng tạo qua cách sử dụng ngôn từ kết hợp cùng các biện pháp nghệ thuật. Việc làm mới thi liệu thơ, khiến cho những hình ảnh đó trở nên gợi cảm hơn, có hồn hơn đã làm cho tác phẩm vừa đượm hồn dân tộc vừa có vẻ rất riêng, rất mới lạ. Mạch vận động của không gian và thời gian trong bài thơ cũng là một điểm độc đáo được nhiều độc giả để ý. Lúc đầu là tín hiệu báo chớm thu, tiếp đến tác giả miêu tả cảnh đất trời chuyển mình và cuối cùng đi sâu vào những biến đổi âm thầm của tạo vật. Không gian vận động được khắc họa từ nhỏ hẹp lên cao rộng, từ không gian nơi làng quê yên bình vươn tới mây trời, sông nước mênh mông. Sự vận động trong tâm tưởng, từ ngoại cảnh vào chiều sâu tâm hồn cũng được nhà thơ khắc họa rõ nét. Bạch Dương - Ai từng đi qua cái trẻ trung của tình yêu đôi lứa cũng không khỏi ngỡ ngàng trước vị ngọt ngào, ấm áp của tình yêu lúc tuổi già đứng bóng, khi yêu thương đã hóa thành tình nghĩa. Nguyễn Duy mang cái tâm thế ấy khi ông viết "Dịu và nhẹ" - một bài thơ nghe như tiếng tâm tình gửi tới người tóc đã muối tiêu. Nhàm tai nghe rối tiếng ầm dọn tai ta lắng tiếng ầm thế gian Mùa xuân trở lại dịu dàng Hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay nhẹ nhàng lộc cựa nách cây dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều Nhẹ nhàng tiếng bóng xiêu xiêu em ngồi chải tóc muối tiêu dịu dàng má hồng về xứ hồng hoang tóc rơi mỗi sợi mỗi ngàn lau rơi Dịu dàng vang tiếng mắt cười bỏ qua sấm chớp một thời xa xăm bỏ qua nợ tháng nợ năm Chợt nghe giọt nước mắt lăn nhẹ nhàng Câu thơ đầu như một lời tự sự - làm lối mở để đi vào một thế giới dịu và nhẹ mà nhà thơ đã "lắng" được trong "tiếng thầm thế gian". Câu thơ tiếp mở ra một không gian mà thời gian đã tự nhiên chảy trôi vào trong đó "Mùa xuân trở lại dịu dàng". Thiên nhiên vẫn tuần hoàn, không phải một mùa xuân đầu tiên nhưng đây là cái khoảnh khắc xuân đọng lại để nghe tiếng sự sống tí tách đâm chồi Hoa khe khẽ hé nhẹ nhàng hương bay nhẹ nhàng lộc cựa nách cây dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều Ba dòng thơ cắt ra từ một câu thơ, lại cứ quấn quýt vào nhau bởi cái lối lặp từ tràn từ dòng trên xuống dòng dưới "nhẹ nhàng hương bay", "nhẹ nhàng lộc cựa". Sự trở lại, cái bắt đầu của một mùa xuân nhu nhú trong những hương và lộc... Sức sống như lây lan, như truyền dẫn, như tỏa vào không gian. Nếu theo cái logic ấy, mạch thơ ấy, thì bỗng dưng, dòng thơ thứ ba như bất ngờ, bởi tự nhiên nó ngưng đọng dịu dàng vương dải tím mây ngang chiều "Vương" chứ không phải là đang trôi. "Tím mây" chứ không phải là mây tím. Câu thơ tám chữ đang xuôi trong âm điệu thanh bằng bất chợt vút cao lên giữa dòng bởi hai thanh trắc và lối đảo từ độc đáo. Cao độ và sức hút của câu thơ xoáy vào một màu tím - như là một nét đậm vẽ ngang qua nền trời. Đoạn thơ trở nên giàu giá trị tạo hình và rất đường nét. Cái dải mây ngang chiều ấy tựa như là khung, là viền của bức tranh mùa xuân tràn đầy hương sắc, nổi bật giữa thiên nhiên. Nhưng mà cái dáng điệu lững thững, ngưng nghỉ của dải mây màu tím ấy nghe ra như dáng hình tâm trạng, hay một chút vẩn lên trong tâm hồn thi nhân. Thật khó mà cắt nghĩa cho rạch ròi. Song, có lẽ đó là một sự chuyển giao, cái động đã nhường chỗ cho cái tĩnh. Sự rạo rực đã lắng lại trước những gì thâm trầm, thực sự dịu và rất nhẹ. Nhẹ nhàng tiếng bóng xiêu xiêu em ngồi chải tóc muối tiêu dịu dàng má hồng về xứ hồng hoang tóc rơi mỗi sợi mỗi ngàn lau rơi Nguyễn Duy thường dùng lục bát. Thơ mà đã lục bát thường không thoát ra ngoài cái giọng ân tình, ân nghĩa, yêu thương. Lục bát là cảm xúc nén vào trong câu lục để rồi tãi ra trong câu bát - nhẹ nhàng như nhịp thở. Thơ không đua chen được với văn xuôi ở sự giàu có các chi tiết, song một khi chi tiết đã đi vào thơ thì đó là những gì đã được chọn lọc nghiệt ngã nhất. "Tiếng bóng xiêu xiêu", "tóc muối tiêu" và "má hồng". Dân gian sâu sắc và ý nhị vô cùng khi hài hước trong ca dao Đàn ông nông nổi giếng khơi Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu Thơ yêu chồng và thương chồng nhiều; thơ yêu vợ và thương vợ chỉ thảng hoặc như cầu vồng sau mưa. Âu đấy cũng là cái sự mau nước mắt của đàn bà và cái quý giá của nước mắt đàn ông. Đành là thơ yêu chồng hay như thơ Xuân Quỳnh... thơ yêu vợ cũng nồng nàn và xúc động như thơ Tú Xương... và đến bây giờ là Nguyễn Duy. Trong thơ Nguyễn Duy còn ẩn chứa một nụ cười hóm hỉnh, đáng yêu. Bài thơ "Vợ ốm", nhà thơ viết Thông thường thượng giới rong chơi Trần gian choang choác sự đời tùy em ... Cha con chúa chổm loanh quanh Anh như nguyên thủ tanh bành quốc gia Việc thiên, việc địa, việc nhà Một mình anh vãi cả ba linh hồn Trở lại với buổi chiều mùa xuân, có người chồng ngồi ngắm vợ yêu chải tóc. Còn gì dịu dàng cho bằng hình ảnh người phụ nữ ngồi chải mái tóc dài. Nguyễn Duy đã "lạ hóa" cái cảm nhận dân gian quen thuộc ấy bằng một mái tóc muối tiêu. Suy cho cùng, cái lạ, cái xúc động không phải ở bản thân người phụ nữ mà ở trong cái nhìn của người đàn ông. Tóc xanh là tài sản độc quyền của một thời tuổi trẻ song mái tóc hai màu mới chứng tỏ được lòng thủy chung và tình yêu bền bỉ. Có một dòng chảy lạnh lùng của thời gian trong câu thơ vắt làm 4 dòng ấy. Thời gian đi qua màu hồng đôi má, đổ vào bóng dáng xiêu xiêu và nhuộm màu mái tóc. Mọi thứ đều biến đổi trong thời gian song có một thứ tình cảm vẫn nguyên sơ như những ngày xưa cũ, chỉ có điều giờ trở nên đằm thắm hơn, trong yêu thương có nỗi xót xa, cảm thông và chia sẻ tóc rơi mỗi sợi mỗi ngàn lau rơi Ý thơ tuôn ra theo điểm nhìn của cái tôi trữ tình. Cái nhìn không giấu nổi nỗi bất lực trước thời gian. Sự bất lực là có thực song niềm đau xót cũng rất đỗi chân thành. Yêu lắm và sẻ chia nhiều lắm thì nhà thơ mới có nhiều cung bậc tình cảm chất chứa đến như thế khi nhìn thấy bóng người vợ yêu phía bên kia dốc của cuộc đời. Vẫn còn đắm say với vẻ dịu dàng; vẫn đầy hóm hỉnh, nghịch ngợm với má hồng ký ức và đầy xót xa trước mỗi sợi tóc rơi. Tấm lòng của một người đàn ông bao dung và độ lượng; trìu mến và thủy chung. Thơ là "từ ngữ được tự do phô ra toàn bộ ruột gan, toàn bộ ý nghĩ và ám thị, như một trái cây chín muồi hoặc như một tên lửa nổ tung giữa bầu trời. Nhà thơ giải thoát cho chất liệu của mình" Octavio Paz. Có phải vì thế mà thơ nói được nhiều hơn cái ẩn chứa trong lời? Dịu dàng vang tiếng mắt cười bỏ qua sấm chớp một thời xa xăm bỏ qua nợ tháng nợ năm Dòng thời gian vẫn là sự ngoái lại quá khứ từ điểm nhìn hiện tại song dấu ấn thời gian đã nhạt dần sự khắc nghiệt của nó. Nguyễn Duy là người sáng tạo mạnh mẽ trong cấu trúc câu thơ lục bát. Mỗi câu thơ tách ra làm một đoạn, như là một quãng ngắt. Nó là những nhịp gấp gáp được nối liền bằng những khoảng lặng. Ngưng nghỉ để lắng vào trong cái nhẹ của đất trời và cái dịu của lòng người. Bài thơ lặp lại 4 lần từ "nhẹ nhàng" và 4 lần từ "dịu dàng". Xét về từ nguyên, "nhẹ nhàng" và "dịu dàng" đều diễn tả sự mềm mại, uyển chuyển. Song đi vào từng sắc thái, "dịu dàng" thiên về hình khối và tĩnh; "nhẹ nhàng" nghiêng về thanh âm và động. Có những câu thơ, nhà thơ chọn từ không thể thay thế như "nhẹ nhàng lộc cựa nách cây" và "em ngồi chải tóc muối tiêu dịu dàng". Nhưng cái hay của thơ không giới hạn ở sự chính xác. Có những sai lạc vẫn là thơ. Tại sao lại là "nhẹ nhàng tiếng bóng xiêu xiêu" và "dịu dàng vang tiếng mắt cười". "Bóng" là hình, "bóng xiêu xiêu" lại càng tượng hình. Nhưng "nhẹ nhàng tiếng bóng" thì rõ là âm thanh. Mắt có cười song không có mắt cười thành tiếng để nghe thấy "dịu dàng". Toàn bộ bí ẩn được giải mã bằng nghệ thuật lồng ghép hình và thanh vào trong câu thơ tạo nên sức gợi cảm sâu xa của hình ảnh. "Bóng xiêu xiêu" là bóng gầy, bóng héo hon thì âu tiếng bóng cũng khẽ khàng và nhẹ nhàng. Hình ảnh bỗng mang theo âm thanh. Đôi mắt biết cười trước chiều dài tháng năm đầy thử thách, sấm chớp gian lao thì ánh mắt ấy vọng về những âm thanh dịu dàng và yêu thương lắm. Đấy là tiếng được cảm nhận qua sự nhìn của thi nhân. Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều có những hình ảnh rất sáng tạo trong bài thơ "Về những trái cây đang chín..." rằng Tôi đi qua những cành, tôi đi qua những lá Ký ức đôi khi mắc lại cô đơn như một trái còi Những kỷ niệm buồn thực như một thứ quả lạc giữa mùa trái chín, dai dẳng mà không rụng, vướng vào cành, vào lá, vướng vào cả mùa sau. Ký ức trong bài thơ "Dịu và nhẹ" được cởi bỏ một cách nhẹ nhàng hơn bỏ qua sấm chớp một thời xa xăm bỏ qua nợ tháng nợ năm Chợt nghe giọt nước mắt lăn nhẹ nhàng Giọt nước mắt đã lăn qua "một thời sấm chớp", qua "nợ tháng nợ năm" bao giờ cũng trĩu nặng. Nhưng có lẽ nó được thấu suốt bởi tấm lòng bao dung, vị tha của người phụ nữ và sự vỗ về đầy yêu thương của người đàn ông nên mới nhẹ nhàng đến vậy. R. Tagore đã có những câu thơ đầy triết lý về niềm vui và nỗi đau Niềm vui mỏng mảnh như hạt sương Nó chết ngay trong lúc nó cười Nhưng sầu muộn thì vững vàng bền bỉ Hãy để cho tình yêu sầu muộn Bừng lên trong đôi mắt của em Chỉ có sự trải nghiệm mới thấu hiểu "giọt nước mắt lăn nhẹ nhàng" là giọt buồn hay vui. Có lẽ đó là hạnh phúc có ngấm vào cay đắng, có niềm vui xuyên qua nỗi buồn, có tình nghĩa đã khởi nguồn từ tình yêu. Dẫu có thế nào đi nữa thì đó vẫn là giọt nước mắt thanh lọc tâm hồn, đem đến tình yêu nhân ái, bao dung. Đọc lại câu thơ đầu trong sự liên kết với câu thơ cuối Nhàm tai nghe rối tiếng ầm dọn tai ta lắng tiếng thầm thế gian Và Chợt nghe giọt nước mắt lăn nhẹ nhàng người ta sẽ thấy bài thơ là cả một quá trình thức nhận. Từ cái tâm thế chủ động "dọn tai ta lắng tiếng thầm thế gian", qua sự sững sờ trước "tóc rơi mỗi sợi mỗi ngàn lau rơi", cho đến sự sẻ chia ấm áp đến ngỡ ngàng trước tiếng "nước mắt lăn", cấu trúc bài thơ đưa đến những cảm nhận sâu sắc, triết lý về những gì quý giá, vĩnh hằng trong cuộc sống. Trong cái ồ ạt của cuộc sống hiện đại, nếu không biết lắng nghe, người ta dễ vô tình đánh rơi những âm thanh "dịu và nhẹ" nhưng rất đỗi mến thương với con người. Đó là thơ của một người gửi cho một người nhưng cũng là thơ cho cả một thế hệ, cho cả tương lai của những tình yêu vừa chớm nở. "Dịu và nhẹ" như là một âm thanh - lạc vào giữa những ồn ào, gấp gáp nhưng sẽ còn đọng lại rất đằm và rất sâu trong những tâm hồn biết đón nhận và nâng niu.

thơ dịu dàng và nhẹ nhàng